LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 310

dục không chê vào đâu được.”

“Phải. Như tôi thấy cô bé thật vô cùng sành sỏi... giống như cô,” Ông ta nói
với vẻ ngọt ngào, ấm áp, chân thành theo cái cách mà người ta hay nói với
những người thích được tán dương.

Madame Vileroy gõ gõ ngón tay lên tay vịn, “Dĩ nhiên, con bé là con nuôi.”

Charles giật mình trước câu nói này, “Hử? Hai người trông rất giống nhau.”

“Tôi cho rằng anh nghĩ tất cả đám tóc vàng mắt xanh đều giống nhau.”

Ông Goodman-Brown bật cười, và rồi lần đầu tiên, ông ta nhận thấy con
mắt bên trái của Nicola, con mắt bị cháy, nhưng đẹp tuyệt, đang trân trân
nhìn ông ta với vẻ tự tin, như thể muốn nói rằng mắt của ông ta mới có vấn
đề, rằng chúng quá mức bình thường. Ông ta lại chỉnh cà vạt, có vẻ hơi bồn
chồn.

“Thomas không gặp nhiều may mắn lắm với bạn gái,” Ông ta nói.

“Không ư? Cậu ta dường như có cả đám các cô hâm mộ.”

“Không có ai như Belle. Và giờ khi mà hai đứa nó dành trọn thời gian cho
nhau...” Ông ta mỉm cười để đùa với Vileroy, “Tôi nghĩ đó là tình yêu,
Nicola.” Ông ta nháy mắt.

“Chúng ta sẽ chờ xem.”

Madame Vileroy biết chuyện này đã đi quá xa. Nhưng thế là đủ rồi. Belle
đáng lẽ phải nghĩ về tương lai mới phải. Đáng lẽ nó phải nghĩ về mười năm
sắp tới, đến một thời điểm khi Thomas đã trở nên xứng đáng. Đáng lẽ nó
không nên phí phạm tất cả sự mới lạ của mối quan hệ này vào hiện tại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.