LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 323

làm nó quên mất chuyện bán linh hồn thì dễ hơn là tìm hiểu khả năng không
phải là nó luôn sống ở đây, rằng nó đã quên điều gì đó hoàn toàn khác.

“Thế nhưng bà ta không làm Vic hay Belle quên đi, vậy không phải rồi,”
Christian nói. “Bọn nó hẳn đã phát hiện ra bà ta là ai và thực hiện giao
kèo... còn bọn mình thì không.”

“Như thế không hợp lý. Tại sao ngay từ đầu bà ta lại nhận nuôi tất cả bọn
mình chứ? Tại sao bà ta lại nói với bọn nó về thân thế của bà ta còn bọn
mình thì không? Tại sao bà ta lại ban cho bọn mình những ‘khả năng’ này
chứ? Tại sao giữ bọn mình...”

“Không còn gì giữ bọn mình ở đây nữa. Rời khỏi đây thôi.”

“Không,” Bicé lẩm bẩm gì đó bằng một thứ tiếng mà Christian không hiểu.

“Tại sao không? Bà ta còn có thể làm gì nữa chứ?”

“Tôi nghĩ bà ta có thể làm bất kỳ điều gì người khác muốn. Thomas đã
muốn có một khoảng thời gian tuyệt diệu với tất cả chúng ta.”

Christian rùng mình như một cậu bé hoảng sợ, run lẩy bẩy trong cái ôm của
người mẹ.

“Bà ta muốn gì ở bọn mình chứ?”

“Tôi không biết, Christian à. Có lẽ bà ta muốn một mối quan hệ. Có lẽ bán
linh hồn là điều mà ta làm hàng ngày.”

“Nhưng cái dấu đen của tôi đã biến mất,” Christian phản đối, “Điều đó có
nghĩa là chúng ta an toàn rồi, đúng không?”

“Tôi không biết, Christian. Tôi không biết điều đó có nghĩa là gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.