LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 37

đã đụng phải cô ta, chị nghĩ thế. Chị cảm thấy... bắt buộc phải mời cô ta.”

“Nhưng chị đã từ chối mời chị gái em khi chị ấy đến chơi để điều trị ung
thư.”

“Chị biết,” Bà Wirth mơ màng. “Chỉ là chị thấy thích cô ta.”

“Và chị cũng không mời em dâu của chị.”

“Chị nghĩ là chị đã nói rõ rằng tự nhiên chị thấy thích người đàn bà này.”

Bà Spencer bật cười, và rồi bất ngờ im bặt.

“Này, hẳn cô ta phải là vú em hay gì đó của bọn trẻ. Không thể nào là nhận
nuôi. Ai lại nhận nuôi năm đứa thiếu niên chứ?”

“Hỏi thật nhé, chuyện đó có thực sự quan trọng không?”

“Chị phải tò mò chứ. Giờ họ bạn của chị rồi.” Bà Spencer nói với vẻ mỉa
mai. Bà Wirth quyết định phớt lờ bà bạn đố kỵ của mình.

“Chị biết chắc một chuyện. Bọn trẻ sẽ vào học ở Marlowe.”

“Cái gì?”

“Điều đó có quan trọng không?” Bà Wirth hỏi với vẻ mặt tỉnh bơ thường
thấy làm Bà Spencer vô cùng bực bội.

“Có chứ! Năm đứa trẻ chuyển đến đây với mụ vú em vào giữa năm học, đột
nhiên chiếm được chỗ trong ngôi trường được tuyển lựa kỹ càng vào hàng
bậc nhất của thành phố - bọn họ chắc chắn phải đặc biệt, hay cực kỳ giàu
có, hay là những kẻ phi thường. Bọn họ là đối thủ cạnh tranh, Genevieve à.
Em thề đấy, chị quá ngây thơ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.