LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 39

Christian nói với vẻ dứt khoát. “Christian Faust.” Nó lặp lại cái tên mới của
mình, cái tên mà Madame Vileroy đã đặt cho bọn trẻ.

Bà Wirth và Bà Spencer liếc nhìn nhau. Vậy là vú em. Cô ta chắc hẳn là vú
em.

Madame Vileroy nhìn sang đứa con gái ngăm ngăm đen trông có vẻ nghiêm
túc với mái tóc nâu xoăn gọn gàng và gương mặt đầy tính toán. Con bé hồ
hởi bước về phía trước. Nó mặc một chiếc váy đầm nhung dài tay, đeo kính,
và một sợi dây chuyền vàng có chữ V ở giữa. Bằng cách nào đó, nó tạo nên
ấn tượng là mình đang ganh đua để tạo được chỗ đứng gần Madame
Vileroy.

“Victoria Faust,” con bé vừa nói vừa liếc nhìn tất cả mọi thứ và tất cả mọi
người trước mắt. Bà Spencer đang định nói gì đó thì một đứa trẻ khác bước
tới. Thằng bé này gầy ốm, gò má cao, hàng lông mi dài đen như mực và phủ
lông như lông chim. Mái tóc vàng của nó cuộn chặt lại ở hai bên, và cả hai
má đều lún sâu lúm đồng tiền. Nó nở nụ cười vừa ngọt ngào vừa thăm dò,
nụ cười hẳn sẽ làm người ta luống cuống nếu nó lớn hơn, hay xấu hơn một
chút.

“Cháu là Valentin. Cảm ơn vì đã mời bọn cháu.” Thằng bé nói, nở nụ cười
quyến rũ lộ ra hai lúm đồng tiền.

Bà Wirth đột nhiên cảm thấy có tội vì đã buôn chuyện về bọn trẻ. Thế rồi,
khi nụ cười của Valentin thay đổi, trở nên dữ dội hơn và ít giống trẻ con
hơn, bà ta cảm thấy mình hơi bị phơi bày. Thằng bé liếc xuống chiếc váy
của bà, với vẻ tự tin của một người đàn ông hoàn toàn trưởng thành, và đột
nhiên bà Wirth cảm thấy mình trở nên hơi trần trụi.

“Rất hoan nghênh cậu, cậu bé... và... um... em gái cậu?” Bà Wirth cho rằng
đây là một giả định an toàn. Valentin nắm lấy tay cô em tóc đen lúc này vẫn
đang trốn sau Christian, rồi nói, “Đây là Bicé.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.