LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 41

“Tôi biết chứ.” Madame Vileroy nói.

“Thế những đứa trẻ của bà khác biệt thế nào?”

“Thứ nhất, Bicé nói được hai mươi ba thứ tiếng.”

“Cái gì?”

“Bà có muốn dẫn chứng không?”

Bicé xuất hiện từ hư không và định mở miệng lên tiếng thì Bà Wirth, lúc
này đã thoát khỏi sự im lặng choáng váng, xen vào.

“Ồ, đừng thảo luận các vấn đề về trường học lúc này, các quý cô. Chúng ta
nên tận hưởng bữa tiệc thì hơn.”

Bà ta nhấc lấy một ly sâm-banh từ gã bồi bàn và đưa cho Madame Vileroy.

Merci, “ Madame Vileroy nở nụ cười thoả mãn.

Sau khi bà Wirth và bà Spencer đã rời đi để chào những khách mời khác,
Madame Vileroy kéo bọn trẻ lại gần. Bọn chúng tập trung xung quanh khi
mụ nhìn tất cả với vẻ tự hào. “Những đứa con quý giá của ta,” mụ nói, “ta
muốn tối nay các con phải được vui vẻ. Ta có một điều ngạc nhiên cho các
con khi chúng ta về nhà.”

Mụ trao cho mỗi đứa trẻ một nụ cười ngọt lịm đáng sợ. Ngang qua căn
phòng, trông mụ rất giống với hình ảnh của một người mẹ đáng yêu, ngây
thơ. Trên thực tế, Madame Vileroy không quá khác những người mẹ khác.
Cũng giống như họ, mụ có những kế hoạch lớn cho đám con của mình. Mụ
muốn trao cho chúng những gì mà chúng ao ước. Mụ muốn chúng thành
công và để tâm đến những bài học mà mụ đã dạy chúng. Nhưng mụ muốn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.