LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 40

Khi thấy mắt cô em dường như đờ đẫn ra, Valentin liền thúc nhẹ vào hông
cô bé. Bicé thốt lên một tiếng cười bối rối sợ sệt và chìa tay ra.

“Và tất nhiên, Belle đáng yêu.” Bà Wirth nói, mắt nhìn cô bé cao ráo mà
mình đã gặp ở nhà hàng.

Belle bước về trước, gật đầu với Bà Wirth, rồi bắt tay bà Spencer. Đột nhiên
cảm thấy ngũ tạng lục phủ của mình lộn lên trên cổ họng, Bà Spencer vội
nuốt xuống thật mạnh.

“Ch...-chào,” Bà ta vừa nói vừa nở nụ cười gượng gạo trước khi lùi lại một
bước dài loạng choạng. Cảm thấy phần nào chuếnh choáng và ghê tởm, bà
ta liếc nhìn Belle lần nữa, cô bé lúc này đang nhìn chằm chằm xuống sàn
nhà và cũng đã lùi lại. Có phải cái mùi đó phát ra từ con bé? Bà Spencer
thấy tò mò, nhưng không đủ tò mò để bước lại gần hơn. Đó là một thứ mùi
kỳ lạ nhất, như một thứ gì đó bẩn thỉu tắm trong chất làm thơm hương cam.
Trong khi đó, Bà Wirth dường như không nhận thấy gì cả. Bà ta đang tán
gẫu với Madame Vileroy và cố gắng moi nhiều thông tin hơn về gia đình
họ. Khi họ di chuyển sâu hơn vào trong và đưa áo choàng cho một anh
chàng giữ cửa, Bà Spencer lấy lại bình tĩnh và đưa ra chủ đề về trường học.

“Tôi biết là bọn trẻ sẽ bắt đầu học ở Marlowe sau kỳ nghỉ.”

“Phải.” Madame Vileroy trả lời.

“Tôi chưa bao giờ nghe có ai đó được chấp nhận vào giữa năm...”

“Những đứa trẻ này khá đặc biệt.”

Thật sao? Chà, chắc là bà biết rằng hầu hết những học sinh ở Marlowe đều
đặc biệt.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.