LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 381

Christian càng lúc càng đến gần tâm của bầy côn trùng, nó nghĩ về mọi
chuyện đã xảy ra, mọi chuyện mà nó có thể hỏi. Nó muốn biết mỗi đứa
chúng nó đã đến đây, cái nơi khốn khổ này như thế nào. Liệu đó có phải là
một quyết định quan trọng nhanh chóng hay là cả nghìn quyết định nho
nhỏ? Nó tự hỏi bố mẹ nó là ai. Làm thế nào mà Belle có thể phản bội chị
gái như thế hay làm sao mà Victoria tiếp tục tôn thờ Madame Vileroy ngay
cả sau khi đã biết mụ ta là ai? Và nó tự hỏi vì sao Bicé lại có vẻ miễn cưỡng
đến thế khi rời khỏi đây.

Chìm trong suy nghĩ, Christian gần như không nhận thấy giọng Bicé đã trở
nên nghèn nghẹt thế nào khi cô bé thốt lên lời chỉ dẫn. Christian nhìn ra
phía Bicé và thấy cô bé ra hiệu cho nó. Nó cố gắng luận ra những gì Bicé
nói, nhưng không thể. Hàng tá những cái râu nhỏ xíu đang chọc vào màng
nhĩ nó. Nó cố gắng kiềm chế để không vùng vẫy. Bọn côn trùng đang chạm
vào mọi nơi trên người nó. Nếu nó giơ tay lên để phẩy chúng ra khỏi mặt,
thì bọn côn trùng sẽ kéo đến nhiều hơn. Giống như kiểu cố gắng lau khô
mặt trong một bể bơi vậy. Nhưng Christian đã quen với chuyện bị nhận
chìm. Thay vì nước trong cái phá màu xanh của nó hay nước thải trong nấm
mồ đầy nước, giờ đến lượt những cái chân bé xíu chọc vào từng tế bào trên
da nó. Nó không biết làm cách nào để bắt bọn côn trùng nói chuyện với
mình.

Bên ngoài, Bicé hét lên, “Bảo với chúng những gì phải làm!”

Christian lắc đầu nhưng không có chút khoảng không nào. Nó kêu lên,
“Bicé, giúp với!”

Đột nhiên giọng Bicé trở nên khuếch đại trong tai nó như tiếng gầm,
“Những gì phải làm! Chúng sẽ lắng nghe những gì ta nói.”

Nghe thấy tiếng Bicé, Christian như được quăng cho một cái phao cứu sinh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.