LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 382

Cùng lúc đó, đám bọ đang hoành hành trong tai nó đột nhiên như trở thành
một thực thể. Christian bình tĩnh lại đôi chút, “Bọn mình nên hỏi gì chúng?”

“Cho đến giờ tất cả những gì tôi biết chỉ là phỏng đoán.”

“Cho bọn tôi thấy tương lai,” Christian nói.

Bicé vừa mới nói, “Tôi không nghĩ bọn chúng làm được điều đó đâu,” thì
cả hai đứa nó cùng nghe thấy tiếng vo vo lớn hơn. Đầu tiên đó chỉ là tiếng rì
rì, nhưng cả hai đứa nhanh chóng bắt được các từ ở nơi này nơi kia trong
tiếng rít bị bóp méo. Ban đầu cảm giác đó thật không thoải mái, giống như
mỗi vết châm nhỏ xíu là một sợi cáp chuyên dụng được cắm vào tai hai đứa.
Bọn nó không chắc là nghe những lời nói từ bọn côn trùng, đúng hơn là não
hai đứa đang nhận được thông tin được đẩy vào trong đó. Chẳng bao lâu,
hai đứa không chỉ nghe mà còn có thể nhìn thấy những hình ảnh hiện lên
sau mi mắt. Những điều đã trải qua của mỗi con bọ nhỏ, bất kỳ điều gì
chúng đã thấy và nghe được tải lên đầu hai đứa một cách bắt buộc. Và thật
nhanh chóng, Bicé và Christian không còn cảm thấy khó chịu nữa.

Hai đứa nó thấy Valentin ở trong phòng một mình, đang chơi bắn súng trên
máy vi tính.

“Cái gì thế?” Christian hỏi.

“Chuyện này đang xảy ra, ở trong một phòng khác.”

“Nhưng đó chỉ là Val đang chơi game. Tôi hỏi về tương lai cơ mà.”

“Ôi trời,” Bicé nói, “nhìn đồng hồ nó xem.”

Christian nhìn đồng hồ trên góc phải máy vi tính của Valentin, đang chỉ sau
thời điểm này sáu giờ đồng hồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.