LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 427

đó. Nó cảm thấy mình đang bước đi, nhưng vì lý do nào đó nó không thể
điều khiển được việc đó. Bicé túm lấy tay nó.

“Belle, không!” Cô kêu lên. Nhưng Belle cứ bước tới. Bicé chạy tới và
đứng trước mặt Belle, “Đừng đi qua cánh cửa đó. Em có hiểu chị nói gì
không?”

“Đừng nghe nó, Belle à,” Madame Vileroy nói bằng giọng êm mượt,
“Ngươi muốn xinh đẹp trở lại, đúng không? Đi tới và lấy đi. Nó ở ngay kia,
phía bên kia cánh cửa.”

Chân Belle vẫn tiếp tục bước tới như tự nó muốn thế, về phía ranh giới. Cả
Christian cũng đang say mê trước cái công trình đang quằn quại, dao động
đó, ngắm nhìn những hình thù kỳ cục đang cố thoát ra khỏi lớp gỗ. Đột
nhiên Bicé xoay người lại. Bằng một động tác, cô quàng một tay quanh eo
Belle và giơ tay còn lại ra như một tấm khiên về phía Madame Vileroy. Bicé
nói một câu gì đó khác, thật to, thật giận dữ, bằng thứ tiếng mà cô đã nói
trước đó. Madame Vileroy bị đánh bật ngược về phía sau, và một phần khác
của ngôi nhà đỏ máu bay mất, để lộ một ô cửa sổ nhỏ xíu và một lối thoát
hiểm. Bicé đi thẳng về phía lối thoát đó. Christian chạy theo, và Bicé lôi
Belle khi cô bé cố cưỡng lại để với về phía cánh cửa gỗ dái ngựa, “Dừng lại
đi, Belle. Dừng lại!” Bicé hét lên với đứa em gái, “Chúng ta sẽ rời khỏi đây,
chúng ta sẽ bắt đầu lại từ đầu.”

“Nhưng mụ ta sẽ đến tìm chúng ta.”

“Không! Mụ ta không có bất kỳ sức mạnh nào với chúng ta cả. Chúng ta đã
chấp nhận hậu quả. Đó chỉ là bịp bợm.”

“Nhưng nhìn cái cửa kia kìa!” Belle hét lên. “Mụ ta có...”

“Đó là ảo giác, Belle à. Bán linh hồn - chuyện không phải như thế. Đó là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.