LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 46

chắc là Vic rất cảm kích vì cậu đã giúp đỡ. Giờ, chuyển sang...”

“Im nào, Bicé.” Victoria thậm chí còn không buồn nhìn Bicé khi nói. Nó
trao cho Lucy một ánh mắt thách thức. “Tôi cá là tôi có thể đạt được điểm
năm tròn.”

“Vậy thì tôi hi vọng cậu mắc bệnh lupus

[6]

, bởi vì nếu không thì cậu sẽ

không thể tránh được lớp thể chất,” Lucy nói. “Và thậm chí cả Michael
Jordan cũng không thể kiếm được hơn bốn điểm ở môn thể chất.”

“Ở trường tôi vừa mới học,” Victoria nói, “có một tư vấn viên hướng dẫn
cậu những cách có được bất kỳ cơ hội nào ở những trường đại học tốt nhất.”

“Ở đây không giống thế,” Lucy có vẻ trở nên thù địch hơn một chút. “Ai
cũng có một giáo viên cố vấn giỏi. Họ được chỉ định. Nghe này, nếu cậu
miễn cho tôi...”

“Miễn cho cậu? Tôi chả quan tâm cậu đi đâu. Tôi chỉ nói chuyện.” Victoria
nói, tay vẫn khoanh trước ngực.

Victoria chưa bao giờ giỏi trong việc giữ người khác nói chuyện lâu. Nó có
thể nhẹ nhàng khi cố gắng. Nhưng khi cần thông tin, nó có kiểu làm người
khác cảm thấy đề phòng hơn, bị xúc phạm hơn. Nó không nề hà khi người
ta nghĩ nó thô lỗ và không thèm trả lời. Với nó chỉ cần hỏi được là đủ. Nó
giữ được Lucy nói chuyện trong hơn năm phút, và phát hiện ra nhiều điều
hơn những gì Lucy có thể ngờ đến. Nó khám phá ra Lucy là đứa con gái vô
cùng bất hạnh, tự dồn ép bản thân gần như giống nó, không phải vì Lucy
muốn mà bởi vì bà mẹ - bà Spencer - nghĩ rằng con gái bà sẽ chẳng đáng
giá nhiều nếu không có một hồ sơ lý lịch danh tiếng. Lucy và Victoria rất
giống nhau. Victoria phát hiện ra rằng Lucy đang chạy đua cho chức chủ
tịch hội học sinh và cô nàng đang thực hiện một bài báo để gây ấn tượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.