LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 63

đẽ,” Vileroy nói bằng giọng mượt mà.

“Vậy tại sao chúng ta không sống ở đây luôn?” Belle háo hức hỏi.

“Tiền bạc thì dễ dàng.” Mụ bảo mẫu nhún vai, “Những gì các con có trong
ngôi nhà màu đỏ mới hiếm, và quý giá hơn nhiều.”

Phòng ốc trong căn hộ hộp-màu-xanh được trang trí gần như toàn bộ màu
trắng và kem, với chỉ một chút xanh dương trên tường. Ở góc có chiếc bàn
nhỏ, bên trên đặt chiếc đèn đọc sách và kệ sách chất đầy những cuốn sách
bìa da. Ba chiếc ghế sô-pha trắng xếp quanh một chiếc bàn cà-phê bằng
thuỷ tinh lớn, và tường thì treo đầy những bức tranh theo trường phái ấn
tượng Pháp. Valentin thấy một cảm giác dằn vặt đau đớn khi nhìn vào
những bức tranh. Nó ghét phong cảnh. Belle bắt đầu bước quanh, sờ lên lớp
vải mềm mại của ghế sô-pha, lướt những ngón tay dọc theo gáy những cuốn
sách, bật rồi tắt chiếc đèn bàn.

Bọn trẻ tản đi, khám phá toàn bộ phòng khách và phòng ăn. Thiết kế ngôi
nhà không như căn hộ cũ, với những khung cửa sổ như nhà tù và thiếu ánh
sáng. Ngôi nhà này có những khung cửa sổ từ sàn-đến-trần dẫn ra ban công.

“Cái này có thật không?” Victoria hỏi Madame Vileroy khi những đứa khác
tản đi tham quan. “Hay chỉ là ảo giác thôi?”

“Điều đó còn tuỳ thuộc.”

“Vào cái gì?”

“Vào điều mà con muốn tin. Con có tin ta có thực không? Những thứ mà
con đã làm có thực không?”

“Con nghĩ những thứ đó có thực.” Victoria nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.