LINH HỒN VÀ QUỶ DỮ - Trang 90

sẵn lòng. Bởi nó sẽ học bằng cách nào nữa đây? Nó sẽ trở thành một người
kiểm soát những kẻ vĩ đại bằng cách nào nữa đây nếu không phải là từ
những trò chơi vô hại này, những mánh lới vui chơi tầm thường này? Người
nào cũng phải có điểm xuất phát từ đâu đó. Vĩ nhân nào cũng cần một giáo
viên vĩ đại sẵn sàng sửa chữa cho họ những sai lầm nho nhỏ. Nhờ vào
những cuộc hành trình xuyên thời gian này mà trong tương lai Valentin có
thể trở thành một tác gia nổi tiếng thế giới, một chính trị gia quyền lực, một
Caesar của thời hiện đại. Nhưng vào lúc này, nó cần phải rũ bỏ được cái tật
nói lắp khó chịu kia đã.

Valentin đứng ở một vị trí ít ai chú ý, lắng nghe, chờ đến đúng thời điểm để
tham gia vào mỗi cuộc hội thoại. Bên cạnh nó là mụ bảo mẫu - không bị ai
khác phát hiện ra - thì thầm mọi thứ vào tai nó.

“Giờ thì làm đi,” mụ sẽ nói thế mỗi khi một trong những vị phụ huynh Ivy-
League đưa ra được một lời nhận xét dí dỏm. Thế là Valentin tua lại và
cướp lấy lời nhận xét đó ngay trước mũi ông ta.

“Tiếp tục đi,” mụ giục mỗi lúc nó nói hoặc lặp lại một lời thoại cho đến khi
hoàn hảo.

Valentin thấy lo lắng, với nó đó là điều khác thường vì thông thường nó vẫn
vô cùng tự tin, đến mức người ta sẽ nghĩ rằng nó có thể bước đi trên than
hồng mà không đổ một giọt mồ hôi. Vileroy không hề đáp lại những lời
bình luận không chắc chắn của nó.

“Cô biết đấy,” Valentin thở dài nói, “rất nhiều tác gia nổi tiếng không dí
dỏm đến thế trước đám đông.” Mụ nhướn một bên mày, vì thế nó cười và
thêm vào, “Chỉ cần cô nói cho con biết phải nói gì thôi.”

“Đúng, ta có thể,” mụ bảo mẫu đẹp mê hồn nháy mắt tinh nghịch làm
Valentin nín thở, “nhưng thế này thật quá vui, không phải sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.