LINH PHI KINH - Trang 1029

"Vụ Canh Lam Vân (ND: thành ngữ ý nói vất vả làm ruộng dãy cỏ), ý

tứ thiệt hay". Lạc Chi Dương tuy nói nói cười cười, hắn thầm thấy phiền
não: "Liên Hàng, Lam Vân, thật đúng một đôi liễn, phải chăng Liên Hàng
cũng là tỳ nữ cuả Thu Đào? Lão thái bà có nhà cửa đàng hoàng không ở, có
nha đầu tỳ nữ lại không dùng, cố tình đi nặn tượng đất sứ kiếm ăn, vô cùng
quái lạ."

Lam Vân đi một quãng, đến cuối gian thủy tạ, chợt gặp Liên Hàng vô

sau mà đến đấy trước, cô ta đã cởi bỏ áo tơi, mặc áo và váy mầu hồng nhạt,
khi cô nhìn thấy Lạc Chi Dương, ánh mắt lộ nét tức giận.

Đàng sau cô, về bên trái, có một nữ tử nghiêng mình tựa vào lan can,

đang rải thức ăn xuống nuôi cá, mặt hồ lay động vòng to vòng nhỏ, từng
đàn cá ngóc đầu tranh nhau ăn, làm lay chuyển vô vàn bông sen, khuấy
nước mặt hồ rộn rã.

Lam Vân tiến đến gần, cô hành lễ, giọng ôn nhu: "Tiểu thư, vị Lạc Chi

Dương này là do Phương chưởng quầy dẫn tiến đến."

Nữ tử quay đầu, hai người bốn mắt nhìn nhau, chợt cùng ú ớ vì kinh

ngạc.

Nữ tử này chẳng phải ai khác, chính là cô tiểu thư ẻo lả ngồi kiệu mà

hắn từng gặp trước phần mộ Lạc Thiều Phượng.

Lần gặp gỡ đó vào ban đêm, ánh đuốc nhập nhoạng, nét mặt không nhìn

được rõ, giờ đây, giữa ban ngày, trời quang mây tạnh, được lung linh phản
chiếu ánh nước hồ, nữ tử đứng tựa lan can, da thịt trắng ngà như mỡ đông,
dáng dấp kiều diễm, khoé mắt làn mi làm ngây ngất lòng người, nét ẻo lả
tựa liễu yếu đào tơ, vẫn không chút yếu đuối.

"Là ngươi?", Nữ tử nhíu mày trông kỹ, Lạc Chi Dương vừa chạm vào

ánh mắt cô, nhất thời sóng lòng chao động, hắn vội vàng chuyển tia nhìn ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.