LINH PHI KINH - Trang 1033

Thủy Liên Ảnh khẽ nhíu mày, cô nhỏ giọng quát "Liên Hàng, lại ăn nói

lớn lối rồi"

Liên Hàng chu chu cái miệng nhỏ nhắn, dáng bất phục, nói: "Lớn lối là

sao? Bắc Lạc Sư Môn nó..."

"Lại còn cãi nữa kia...?", Thủy Liên Ảnh trợn mày liễu, ánh mắt đang

lạnh như sương giá chợt biến thành mềm mỏng, dường như cô vừa biến hoá
thành một người khác. Liên Hàng mặt hoa thất sắc, cô ta lặng im, không
nói gì nữa.

Thủy Liên Ảnh cũng khôi phục thần khí nhu hoà, cô ngoảnh lại, vui vẻ

nói, "Lạc công tử, xin mời!"

Lạc Chi Dương không thể khước từ thịnh tình, hắn đành phải theo cô đi

vào một tòa thủy đình, tám mặt trống toác, gió thổi nhè nhẹ từ ngoài vào,
liễu mềm rủ bóng ngoài song cửa, mùi hương sen thoang thoảng theo gió
mà thấm vào không khí bên trong thuỷ đình.

Thủy Liên Ảnh ôm con mèo tiếp chuyện, chẳng mấy chốc, Liên Hàng,

Lam Vân dâng trà thơm loại Bích Loa Xuân, tách chén men sứ làm từ thời
Tống, màu men óng ánh như bạch ngọc, nước trà trong chén xanh biếc như
một khối ngọc phỉ thúy. Thức điểm tâm có mứt quế hoa ngàn tầng, dọn
trong chén dĩa pha lê, mỗi tầng mứt mang một hương vị khác nhau. Có thứ
màu thiên thanh nổi trên nền trắng đĩa sứ, có nhiều thứ mứt trái cây, sắc
vàng của quýt, sắc đỏ của thạch lựu, Lam Vân dùng dao nhỏ bổ dưa Tây
Vực, ruột dưa vàng óng trên sớ dưa trắng nom tựa được dát vàng, nạm
ngọc.

Những thứ mĩ thực, những chén đĩa đẹp đẽ này, trong hoàng cung đại

nội hắn cũng ít thấy, Lạc Chi Dương khen ngợi không dứt, hắn làm trọn
nửa quả dưa, ăn gần hết sạch đĩa mứt quế hoa, khiến Liên Hàng đứng một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.