LINH PHI KINH - Trang 1055

Cung Cường càng đánh càng cập rập, đường chuỳ mỗi lúc một thêm

mãnh liệt, không ngờ Lạc Chi Dương dùng thuật "Linh Cảm", đã nhận định
rõ ràng tất cả tiết tấu của y. Với hắn, cặp chuỳ như một đôi song lang nẩy
lên tụt xuống, vung qua lượn lại với phách điệu rõ rệt, hắn tha hồ dùng sáo
ngọc mà đưa đẩy, mà dẫn dắt, chỉ qua lại vài phát, đã làm loạn tiết tấu của
đôi thiết chùy. Cây sáo ngọc đến đến đi đi, lượn một chút bên hữu, tạt một
chút bên tả, khiến cặp thiết chùy kia cứ va vấp vào nhau, nghe chan chát,
liên miên còn dồn dập hơn thợ rèn gò búa đập sắt nung đặt trên đe. Những
âm thanh chan chát đó, người ngoài nghe được, chỉ thấy là tiếng sắt thép va
chạm, nhưng trong tai Lạc Chi Dương, chúng có nhịp điệu, chúng đang tấu
nhạc theo sự dẫn dắt của sáo ngọc.

Cứ mỗi nhát chuỳ sắt đập vào nhau, đôi tay Cung Cường đều bị lực đạo

từ chuỳ chỏi ngược về thật mạnh, chẳng mấy chốc, song chưởng y tê rần,
mất cảm giác, lồng ngực y quặn thắt muốn ói máu, dần dà, không phải tự y
điều khiển thiết chuỳ nữa mà hai tay y cứ lôi kéo y đi theo hai quả chuỳ, vì
muốn giữ sĩ diện, y gồng mình, rán sức quay cuồng theo chúng. Đấu thêm
dăm hiệp nữa, Cung Cường càng lúc càng thấy khó chịu, khí huyết trong
ngực sôi trào, cuống họng cứ rờn rợn muốn ói, bỗng nhiên, Lạc Chi Dương
thét to "Buông tay!", sáo ngọc quật ra một nhát, đập vào quả chuỳ bên trái,
khiến nó trượt đi, thẳng cánh nện đúng vào chuỳ bên phải. Lần này, tiếng
sắt thép va vào nhau còn lớn hơn sấm rền, ngói trên mái đình rung lên, hổ
khẩu Cung Cường bắn máu, hai thiết chùy song song rời tay, tả chuỳ bay
vọt qua khung cửa sổ, rơi tõm vào hồ, hữu chuỳ bay bổng lên cao, nó phá
vỡ nóc đình, rốt cuộc không biết biến mất về nơi nào. Cung Cường thụt lùi
vài bước, y bỗng ngã ngồi, hai mắt ngây dại nhìn nhìn đối thủ, đột nhiên, cả
người y run bắn lên, y hộc ra một ngụm máu bầm, rồi nằm lăn quay ra sàn,
mặt trắng bệch như tờ giấy bản.

Thuỷ đình lập tức im ắng, Triệu Kiến Hoài vẻ ngần ngừ, lão đang định

tiến ra, bỗng người áo vàng nghệ hắng giọng, cầm sào tre chầm chậm bước
tới, y trầm giọng nói: "Tại hạ Phiền Trọng, xin lĩnh giáo cao chiêu túc hạ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.