LINH PHI KINH - Trang 1103

Mai Ân chỉ tay vào ông ta: "Điện hạ khôn nhỉ, định qua mặt ta chăng?"

Y dừng lại một chút, rồi nói thêm, "bàn về âm nhạc, Đạo Linh tiên

trưởng đây cũng là một hảo thủ, ngày đó, trong ngự thư phòng, hắn hợp tấu
sáo cùng đàn của công chúa Bảo Huy, đến ngay cả bệ hạ cũng không ngớt
lời ngợi khen "

Mọi người nghe thế, họ đều bị động dung, Cảnh Tuyền dòm vào Lạc

Chi Dương, trong mắt có nét nghi hoặc, Thục vương lại chú ý đến cây sáo
Không Bích, hàng lông mày ông ta se sẽ nhăn nhíu, ông có vẻ đang suy tư.
Lạc Chi Dương thấy ông ta để ý đến cây sáo, hắn chợt ngấm ngầm sợ hãi,
thầm hối hận đã đem sáo ngọc theo bên mình. Thục vương là huynh muội
với Chu Vi, hẳn đã từng có thấy qua cây sáo ngọc trong cung công chúa.

Còn đang sợ hãi, hắn chợt nghe Phương Hiếu Nhụ ho khan một tiếng,

lão ta lớn tiếng hỏi: "Tiên trưởng tài nghệ uyên bác, không hiểu đã học qua
những kinh điển nào?"

Lạc Chi Dương sững sờ, hắn cả đời ít đọc sách, dĩ nhiên cũng chưa có

học qua cái món quái quỷ "kinh điển" nào, trong lúc bị kẹt, hắn nói đại:
"Tui chỉ học một bộ kinh điển là bộ 'Linh Phi kinh'".

"Linh Phi kinh?", Phương Hiếu Nhụ mặt ngu ngơ, "Đó là cái kinh điển

gì?"

Cảnh Tuyền một bên chen vào: "Hình như là một bộ đạo kinh."

Phương Hiếu Nhụ "hừ" một tiếng, giọng rắn rỏi, "Xin lỗi ta có hơi mạo

muội, cái Phương mỗ hỏi chính là kinh sách của Nho gia, một trong số Tứ
Thư Ngũ Kinh, tiên trưởng chuyên bộ nào?"

"Cái đó hả?", Lạc Chi Dương lên hết gân, đáp: "Có đọc sơ sơ hai bộ,

nhưng bảo là chuyên, cũng khó nói."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.