LINH PHI KINH - Trang 1133

Tôn Chính Phương mắng người không xong, tự mình đốt lửa để bị cháy

xém vào thân, lão không khỏi tức giận, hừ một tiếng, nâng dọc tẩu, hầm hừ
rít thuốc. Cao Kì chiếm thượng phong, y quá khoái chí, hả họng nói to:
"Tỉnh trưởng lão đâu rồi? Nghe nói hắn bị Tây Thành bắt giữ. Hắn nếu
không có mặt tại đây, Cao mỗ sẽ đoạt ngôi bang chủ, không khỏi thắng mà
không mấy vinh dự."

Tôn Chính Phương xì một tiếng khinh miệt, nói: "Buôn bán muối lậu

trong thiên hạ, Hải Diêm ta chiếm một nửa, ngươi chỉ vỏn vẹn mấy cái mỏ
muối, hệt như cẩu ăn phân."

Cao Kì cười nói: "Hải Diêm thu nhập khá đẫy, nhưng bất quá nhờ chiếm

địa lợi, nếu ta ở địa vị của ngươi, một nửa thì đã nhằm nhò gì? Hừ ... món
lợi muối lậu thiên hạ, ít nhất phải ba phần tư!"

Tôn Chính Phương cả giận nói: "Chỉ biết nói nhăng, chả biết cái mốc gì

hết. "

Cao Kì cười: "Ta dẫu nói nhăng, còn khá hơn so với ngươi chỉ giỏi tham

lam, vơ vét bòn rút quá trời."

Tôn Chính Phương biến sắc, cả giận: "Ngươi nói gì?"

Cao Kì lấy ra một quyển sổ to, cười cười: "Đây là những chứng cớ sự

tham ô của ngươi, mấy năm nay, ngươi làm Hải trưởng lão, ít nhất đã ăn
bẩn hơn năm mươi vạn lượng bạc."

"Ngậm máu phun người!" Tôn Chính Phương nhoáng lên một cái, đột

nhiên lão vào sát Cao Kì, giương trảo chụp vào quyển sổ. Cao Kì né nhanh
sang bên trái, quyển sổ đã bị Tôn Chính Phương ghì vào một góc, hai người
đồng thời ra sức, nghe sột một tiếng, quyển sổ đã bị xé toang làm hai, Tôn
Chính Phương cúi đầu nhìn kỹ, lão đột nhiên ngẩn ngơ, tức giận nói: "Sổ
sách cái chó má gì, căn bản là là một quyển lịch xem ngày."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.