LINH PHI KINH - Trang 1142

Lão già trầm ngâm chưa quyết, Cao Kì cười gằn: "Sứ giả thì sao, không

phải sứ giả thì sao? Lương Tư Cầm xưng thiên hạ vô địch, theo ta thấy,
cũng chẳng có gì hay ho, Đệ tử Diêm bang ba mươi vạn, mỗi người phun
một bãi nước miếng, cũng khiến hắn chết tươi. "

Tôn Chính Phương gật gù: "Cao trưởng lão nói đúng, Lương Tư Cầm

nếu là thiên hạ vô địch, cớ chi trốn tránh tại Côn Lôn, không dám ra mặt?
Hừ, hắn không đến còn khá, nếu thật sự vác mặt đến, mình sẽ cho hắn coi
thủ đoạn của đệ tử Diêm bang ta."

Mấy câu nói này hào khí ngút trời, cả bọn Diêm chúng nghe hứng chí,

tức thì rầm rộ hồ hởi kêu ầm: "Đúng rồi, thiên hạ vô địch, nghe thiệt buồn
cười muốn chết, người trong thiên hạ con số nhiều đếm không xuể, hắn
đánh khắp được tất cả chưa.... Thế sự xoay vần, cái gì cũng thay đổi hết,
Lương Tư Cầm giờ là một lão già khú, còn dám mạnh miệng nói vung tận
trời..."

Mọi người mồm năm miệng mười, hè nhau nói, nghe rất hứng chí, rất

phấn chấn, kiểu như mỗi người trong bọn đều dư sức đánh bại Lương Tư
Cầm, lấy bất cứ đệ tử nào của Diêm bang, xem chừng còn cao minh gấp
mấy kẻ đứng đầu Tây Thành.

Tô Thừa Quang thoạt nghe, y nổi giận, nghe được một hồi, y thực

không nhịn được, buông tiếng cười ha hả, cười ầm ĩ.

Vương Tử Côn bực tức, hỏi: "Ngươi cười cái gì?"

Tô Thừa Quang đáp: "Ta cười thủ lãnh Tây Thành không đáng giá một

đồng tiền, ông ta dạy dỗ học trò cách nào không biết mà để nó khơi khơi
đánh chết bang chủ Diêm bang. À mà ta sai ... ta đánh ra hai chiêu đó, đến
ngay cả một con kiến cũng không hề hấn gì, đâu làm sao giết chết Tề Hạo
Đỉnh cho nổi? Hắn nhất định là đã bị trúng gió mà chết, nói lão tử làm hắn
thiệt mạng, thực là con mẹ nó oan uổng quá trời."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.