LINH PHI KINH - Trang 1140

Cao Kì đánh giá hai nữ tử, y nghĩ thầm: "Một tấc dài, một tấc mạnh,

lang nha bổng dài hơn cái cuốc, trường thương dài hơn dọc tẩu nhiều."

Nghĩ vậy, y mỉm cười nói: "Ta chọn cây cuốc."

Không đợi Tôn Chính Phương trả lời, y vung lang nha bổng lên quay tít,

nhắm quật vô đầu Lam Vân.

Lam Vân đang định chống đỡ, chợt nghe tiếng gió, bên cạnh cô đột

nhiên thêm một người. Người nọ chụp cánh tay cô, kéo cô lui nhanh ra sau,

Cao Kì đánh hụt một bổng, lão tức giận, trố mắt nhìn kỹ, cạnh Lam Vân

có một thiếu niên nam tử, mặc quần áo nông phu, dáng dấp tuấn tú bất
phàm, trong tay y cầm một sáo ngọc, mặt đầy nét cười cợt.

Hai nữ tử không giấu nổi vui mừng, cùng rú lên: "Lạc công tử!"

Cao Kì đầy ngờ vực, buông cây bổng xuống, y nhíu mày, hỏi: "Ngươi là

ai?"

Lạc Chi Dương còn chưa trả lời, Triệu Kiến Hoài đã la lớn: "Nó là

Thiếu chủ Tây Thành ."

Mọi người đồng loạt xôn xao, Lạc Chi Dương thầm than khổ, lúc đó,

hắn mạo xưng "Thiếu chủ", chẳng qua làm trò cáo mượn oai hùm, doạ bang
chúng chơi, bây giờ lại bị phản phé! Đỗ Dậu Dương dòm kỹ Lạc Chi
Dương, y đột nhiên gật đầu phụ hoạ: "Ta nhớ ra rồi, lúc tám bộ Tây Thành
xông vào 'Hữu Vị trang’, nó cũng có mặt trong đám."

Bang chúng vốn hung dữ, tất cả bọn hò hét rủ nhau xông tới, Tô Thừa

Quang cũng trợn mắt nhíu mày, y thét to: "Tiểu tử xảo trá kia, ngươi định
làm trò quỷ gì? Thiếu chủ Tây Thành lại là ai?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.