LINH PHI KINH - Trang 1193

mươi vạn đệ tử, hầu hết là nam nhi hảo hán, bắt bọn hắn phục tùng một nữ
tử, e rằng có hơi khó."

Tiễn Tư cũng gật đầu lia lịa: "Tôn trưởng lão nói đúng, Diệp cô nương

dung mạo như thiên tiên, võ công cũng cao, nhưng để trấn phục quần hùng,
thấy thiếu phần uy nghiêm."

Mạnh Phi Yến nghe được, ả bất bình, cười nhạt, "Nói đi nói lại, các

ngươi đều coi thường nữ tử? Ta cũng là nữ tử, nữ tử có thể làm diêm sứ, tại
sao không thể làm bang chủ?"

Ả xưa nay thẳng thắn, trung trực, Diệp Linh Tô báo thù cho Tề Hạo

Đỉnh, Mạnh Phi Yến vô cùng cảm kích, trong lòng đã xem cô hội đủ điều
kiện làm bang chủ. Tôn, Tiễn hai người lấy lý do nam nữ để khước từ,
trong lòng tức giận, ả đã đứng ra phản bác.

Tôn Chính Phương liếc nhìn ả một cái, y cười hắc hắc, nói: "Mạnh diêm

sứ không như vậy, đối với lão phu, ngươi còn uy nghiêm gấp mấy nam tử."

Mạnh Phi Yến tức giận. sắc mặt trắng bệch, lời đó, Tôn Chính Phương

rõ ràng giễu cợt ả dung mạo xấu xí còn hơn nam tử. Mạnh Phi Yến giậm
chân, đang định phản bác, bỗng nghe Cao Kì lạnh lùng nói: "Tôn Chính
Phương, làm bang chủ, phải là ai nói, ngươi mới chịu nghe?"

Tôn Chính Phương hai mắt trợn ngược, y la lớn: "Hay nhỉ, ngươi nói rõ

thêm một chút, là lời ai nói mới có giá trị?"

"Là lời Tề bang chủ định đoạt! ", Cao Kì ngẩng cao đầu, tiếng oang

oang như hồng chung, "Diêm bang mình hành tẩu giang hồ, toàn bằng hai
chữ ‘tín nghĩa’, nếu đến ngay cả lời di chúc của tiền đại bang chủ mà coi
như không, giang hồ nghe được, mình còn giảng tín nghĩa nỗi gì? Ba mươi
vạn đệ tử Diêm bang, thử hỏi, nếu ai cũng vô tín, còn ai muốn làm bang
chủ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.