LINH PHI KINH - Trang 1240

Lạc Chi Dương vui mừng, thảng thốt, hắn thầm nghĩ, kim tùng vừa nhẹ

vừa mềm, không có cách phát châm đó, khó mà phóng cho đi xa được ba
thước, nếu hắn dùng kim sắt, cũng theo cách phóng đó, chẳng phải một
phát là đả thương được người ta sao?

Sân đình cỏ cây tươi tốt, sâu bọ muỗi mòng thật nhiều, Lạc Chi Dương

nhĩ lực tinh tiến, nghe thanh, tri hình, dẫu đang ở trong bóng đêm tối ám,
hắn nghe và dỏ ra được phương vị của các loại côn trùng đang bay lượn.
Hắn lấy một quả tùng châm, bắn vào một con thiêu thân, đâu ngờ, dùng sức
quá mạnh, kim tùng trượt đích, bay sượt ngang con thiêu thân.

Lạc Chi Dương cũng không nản, hắn nghe âm thanh biện phương vị, lại

tiếp tục phóng châm. Mới đầu cái được cái hỏng, phóng hơn một trăm lần,
đột nhiên đầu óc vỡ ra, hắn nắm được cách dụng lực nặng nhẹ, phát nhanh
hay chậm, bây giờ, giương tay ném kim ra, đã găm được một con thiêu thân
vô thân cây.

Từ đó trở đi, tuy Lạc Chi Dương một phát không thể thu thập, hắn liên

tục phát châm, thoạt đầu hai mươi châm mới trúng một con thiêu thân, về
sau, bảy tám châm đã bắn trúng một con muỗi.

Như vậy miệt mài khổ luyện, bất tri bất giác, trời đã rựng sáng, ánh

nắng chói lọi khắp sân, Lạc Chi Dương định nhãn nhìn, trên mặt đất rậm
rạp đầy xác thiêu thân và muỗi, chúng đều bị tùng châm xuyên thủng, chết
cứng, nằm la liệt

Lạc Chi Dương ngủ một giấc ngắn, rồi đầy hứng khí, hắn đi vào khu

rừng đàng sau Dương Minh quán phóng châm giết ruồi bọ. Chỉ nội hai
ngày, ruồi bọ trong rừng cơ hồ tuyệt tích. Như vậy suốt đêm khổ luyện, thủ
pháp càng thêm tinh diệu, kim tùng phóng ra, cứ mười con thiêu thân, chỉ
hai ba con thoát nạn. Lạc Chi Dương nhìn mặt đất đầy xác côn trùng, trong
lòng rất đắc ý, hắn thầm nghĩ: "Kim tùng tốt hơn kim châm nhiều, kim
châm thiếu cẩn thận một chút sẽ đả thương người, tùng châm chắc chắn xạ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.