LINH PHI KINH - Trang 1241

sát côn trùng, bắn trúng cơ thể con người, giỏi lắm vô sâu chừng một tấc,
có thể chế trụ huyệt đạo, lại sẽ không giết chết người"

Với suy luận này, hắn bỏ ý định chế tạo "Dạ Vũ Thần Châm", đi hái một

bọc to những quả tùng đem theo người. Có điều, hắn không biết, "Dạ Vũ
Thần Châm " xuất từ ngón "Bích Vi tiễn" của "Cùng nho Công Dương Vũ",
thuở ấy, Công Dương Vũ chính dùng tùng châm. Sau đó, Vân Thù ra trận
giết địch, y đổi tùng châm sang kim châm. Dĩ nhiên, kim châm giết người
lợi hại còn hơn "Bích Vi tiễn" , duy thiếu vài phần tiêu sái, Lạc Chi Dương
bỏ kim sắt thay bằng quả tùng, đã trở về nguyên sơ, loại đi lệ khí của "Dạ
Vũ Thần Châm", rất phù hợp ý tưởng của "Bích Vi tiễn".

Một ngày nọ Chu Duẫn Văn sai người đến gọi Lạc Chi Dương vào chầu

đông cung, hắn đi còn chưa đến thư phòng, đã nghe một khúc đàn 'Nguyệt
Nhi Cao'. Lạc Chi Dương dỏng tai lắng nghe, thấy thủ thuật cũng khá, ý
cảnh cũng bình bình, nếu đem so với Chu Vi, thật không bằng một góc của
tiểu công chúa.

Lạc Chi Dương vào đến thư phòng, thấy cầm thủ là một nhạc sĩ trung

niên, bọn Hoàng Tử Trừng đứng vây quanh, họ thấy hắn đi vào, đều làm lơ.
Chu Duẫn Văn ngồi đàng sau bàn họp, y nhìn gã nam tử nhạc công, hàng
lông mày khẽ nhíu. Nhạc công đàn dứt khúc nhạc, y đứng dậy, run rẩy lui
sang đứng một bên. Chu Duẫn Văn trầm mặc một chút, rồi y hỏi: "Hoàng
tiên sinh, ông nghe đàn, thấy thế nào?"

"Nghe thật tuyệt,", Hoàng Tử Trừng cung kính đáp, "Tiếng đàn trung

chính nhẹ nhàng, không oán không thương, đúng là như Khổng Tử nghe
dứt khúc nhạc, cả ba tháng sau không biết mùi vị của thịt."

Chu Duẫn Văn nửa tin nửa ngờ, Lạc Chi Dương lại buột miệng cười rộ,

Hoàng Tử Trừng không mảy may thích thú, lão hỏi: "Ngươi cười gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.