LINH PHI KINH - Trang 1344

Lạc Chi Dương chăm chú nhìn Xung đại sư, tìm hiểu suy đoán lão, rồi

đầy nét nghi ngờ, hắn hỏi: “Hoa hòa thượng, làm sao lão thông tỏ việc
này?”

Dáng lơ đãng, Xung đại sư đáp: “Chỉ vì luận theo bối phận, Thạc phi là

vai trên của ta.”

“Ủa!”, Lạc Chi Dương buột miệng kêu lên, “Bà ta cũng là người Mông

Cổ sao?”

Xung đại sư gật gật đầu, thở dài: “Bà vốn là một kì nữ tử của dòng họ

ta, đáng tiếc hồng nhan bạc mệnh, chẳng có được một cái kết tốt đẹp.”

Lạc Chi Dương cảm giác chuyện này ra ngoài ý nghĩ, hắn ngẩn ngơ một

lúc lâu mới hỏi: “Yến vương có thật sự là con ruột của Chu Nguyên
Chương?”

Xung đại sư cười cười: “Cái này, e rằng duy nhất Thạc phi biết.”

Lạc Chi Dương nhíu mày: “Nhưng bà ấy đã chết rồi mà?.”

“Chết mới thật là hay”, Xung đại sư vỗ tay cười ầm, “Cái này gọi là ‘tử

vô đối chứng’, Yến vương vĩnh viễn chẳng thể rửa sạch hiềm nghi, mà rửa
không sạch, coi như khỏi làm hoàng đế.”

Lạc Chi Dương chăm chú nhìn lão một lát, rồi đột nhiên hỏi: “Lão sợ

Yến vương?”

Xung đại sư gật đầu: “Người xuất gia không nói dối, nếu Yến vương lên

làm hoàng đế, Đại Nguyên ta coi như không có ngày Nam hạ.”

Lão mặc nhiên thừa nhận, Lạc Chi Dương thấy ra ngoài dự đoán, hắn

suy nghĩ rồi lại hỏi: “Còn Tấn vương cùng Thái tôn thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.