LINH PHI KINH - Trang 22

hơn hai mươi chiêu, công thế của Linh đạo nhân cuối cùng cũng có phần
suy yếu, Thích Ấn Thần liền hô một tiếng, quyền cước phóng ra, rầm rộ
như biển dậy non xô, vun vút như sấm rung chớp giật, nhưng bất luận
nhanh và nặng đến đâu, va phải kình lực của Linh đạo nhân thì cũng đều
như đá tảng lẳng xuống hồ sâu thẳm, dẫu gợn được chút sóng, cuối cùng
vẫn bị lòng hồ nuốt trọn.

Thích Ấn Thần ngấm ngầm khiếp sợ, cảm thấy những kẻ địch bình sinh

hiếm gặp so với đạo nhân này bất quá chỉ là trẻ nít lên ba. Đáng sợ hơn nữa
là, lão cảm nhận được rõ ràng rằng đến tận lúc này, Linh đạo nhân vẫn chưa
dốc sức, giơ tay nhấc chân vẫn tiêu sái ung dung, cử động chứa đựng một
loại tiết tấu cực kỳ vi diệu, tiết tấu ấy có thể ví với một tấm lưới. Thích Ấn
Thần bất tri bất giác bị quây trong đó, còn Linh đạo nhân tùy tâm sở dục
xuất thủ. Quái gở hơn nữa là, cảm giác bị dẫn dắt này không những không
hề bức bối, mà ngược lại còn khoan khoái khôn nguôi.

Vỡ lẽ rồi, Thích Ấn Thần bèn ra sức cưỡng lại, cố công vùng thoát khỏi

tiết tấu của Linh đạo nhân. Giằng co mấy chiêu, Thích Ấn Thần vướng tay
vướng chân, không những không thể thoát ly vây hãm, ngược lại còn lún
sâu thêm vào tấm lưới kia. Linh đạo nhân được đà tiến tới, chỉ chưởng
đồng xuất vun vút, một luồng kình phong quét qua má Thích Ấn Thần, nửa
mặt liền tê dại, cơ hồ mất hết tri giác.

Cứ thế này thì tất bại, Thích Ấn Thần hít sâu một hơi, chuyển thân xuất

quyền. Nhác thấy kẽ hở, Linh đạo nhân bèn lao mình lên, vỗ một chưởng
vào bối tâm Thích Ấn Thần, sắp đắc thủ thì chợt cảm thấy một tia kình
phong bắn lại, nhọn như cương châm, đâm trúng vào cổ tay mình.

Linh đạo nhân tà tà giật lui, đáp xuống cách quãng chừng một trượng,

đưa mắt nhìn cổ tay, không khỏi kinh ngạc:

– Thích tiên sinh, võ công gì đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.