LINH PHI KINH - Trang 231

một khối đất sứ trắng, đang được bà ta nhào nặn. Trương Thiên Ý hồi
tưởng tình cảnh vừa qua, y lại nhìn kỹ dung mạo bà lão, y máy động trong
đầu, buột miệng kêu lên: "Ngươi, ngươi là người đến từ phía tây?"

"Phía tây?", bà lão cười dài, quan sát hắn, "Là từ nơi nào phía tây?"

Trương Thiên Ý cả giận: "Ngoài núi Côn Luân, còn có chỗ nào khác?"

Bà lão liếc hắn một cái, gật đầu: "Coi như ngươi có chút hiểu biết, món Phi
Ảnh Thần Kiếm của ngươi được chân truyền từ nhà họ Vân. Phi Ảnh tứ
kiếm, Kính Hoa (hoa trong gương), Thủy Nguyệt (Trăng dưới nước), Mộng
Điệp (Bướm trong mộng), Không Huyễn (Hư ảo của đạo Không), tuổi tác
ngươi lớn trộng như vậy, sao mà vẫn cứ còn lẩn quẩn trong cảnh giới thứ
nhất hoài vậy?"

Mặt Trương Thiên Ý xịu xuống, nóng hực. Y là đệ tử chân truyền của

đảo vương Vân Hư, tiếc thay, vì tính tình gian ác, đầu óc hẹp hòi, trên con
đường Kiếm Đạo, tu vi y chỉ đạt đến "Kính Hoa kiếm", ba môn kia, y đã
không thể tiến lên thêm được bước nào. Vì lý do đó, y mới cố tâm tìm kiếm
Linh Đạo thạch ngư, muốn dựa vào kiến thức mới ở trong đó mà đột phá
qua cửa ải kia.

Bà lão chỉ ra đúng cái chỗ đau khổ của y, Trương Thiên Ý nổi đóa, y la

lớn: "Người đến từ phía tây thì đã là cái quái gì? Mau xưng tên họ ra đi,
kiếm của Trương mỗ là không giết hạng vô danh!"

Bà lão cười cười: "Ta họ Thu!"

Rồi bà im luôn. Trương Thiên Ý hai mắt trợn ngược, y thất thanh, kêu

lên: "Ngươi, ngươi là Địa Mẫu Thu Đào!"

Bà lão gật đầu: "Ta không nghĩ còn có người nhớ đến họ tên của ta!"

Trương Thiên Ý trong lòng lo âu. Người kia đứng đầu một bộ, chính

mình nếu chưa bị thương, có lẽ còn đương đầu được phần nào, hiện giờ, nội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.