LINH PHI KINH - Trang 246

Một lúc lâu sau, Trương Thiên Ý vẫn không hó hé, làm Lạc Chi Dương

thấy kỳ lạ, hắn không khỏi cất tiếng gọi: "Trương tiên sinh!" Tiếng kêu âm
vang trong khắp ngôi miếu, vẫn chẳng ai đáp lời, Trương Thiên Ý ngồi
ngay ngắn bất động, vầng đen trên mặt y đang chuyển sang tái xám, sắc
diện màu tro tàn nom thật dễ sợ.

Con tim Lạc Chi Dương đập thình thịch, hắn hít vô một hơi thở dài,

từng bước từng bước lui dần về hướng cửa miếu, vừa lùi, vừa dồn ánh mắt
vào tên đại địch ngồi đằng trước mặt. Cho đến tận khi hắn bước ra khỏi cửa
miếu, Trương Thiên Ý vẫn cứ lặng yên, không nhúc nhích gì cả.

Trong lòng mừ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.