LINH PHI KINH - Trang 307

"Còn chưa chịu thua hả?" Dương Cảnh lại gầm lên, vờ cung tay đánh

tiếp. Bỗng Diệp Linh Tô lớn tiếng thét: "Đủ rồi, Dương Cảnh, huynh có
chịu ngừng tay hay không?"

Ngữ điệu cô đầy oán trách, Dương Cảnh nghe mà xốn xang, y dòm trở

lại Lạc Chi Dương, rồi đột nhiên đầu óc nảy ý tưởng ác độc: "Cỡ sao Diệp
sư muội lại cứ bao che cho tiểu tử này? Con mẹ nó, tao làm cho mi tàn phế
luôn cho rồi!" , Ý vừa nảy sinh, y khum mấy ngón tay, nhắm điểm vào
huyệt Khí Hải nơi bụng Lạc Chi Dương, huỵệt đạo này bị điểm trúng, là
mãn đời Lạc Chi Dương trở thành một phế nhân.

Ngay tại lúc ấy, nghe 'sột' một tiếng, một làn kình khí bén nhọn đã chọc

thẳng vào ngực, Dương Cảnh còn chưa hiểu gì, y đã cảm giác ngực trái
nhức nhối, làm như chỗ đó vừa bị một vật nhọn đâm xuyên vô, chân khí hộ
thể y lập tức tiêu tan, năm ngón tay dã dượi buông thõng xuống.

Lạc Chi Dương lấy lại tự do, hắn loạng choạng lui ra phía sau hai bước,

trong ngực cảm giác cực kỳ khoan khoái, khí huyết nơi ấy vận chuyển thoải
mái, kim châm cũng đã mất tăm mất tích.

Về phần Dương Cảnh, y một bước lui ra sau, rồi như bị lên cơn động

kinh, y ngã phịch, ngồi xuống sàn thuyền, miệng hộc máu tươi, toàn thân
run lẩy bẩy, điệu bộ hệt như đang đau thống thiết đến mức không nói nên
lời, như đang bị trúng thương thật nặng.

Bốn phía lặng thinh không một tiếng động, mọi người trố mắt nhìn vào

thân hình Dương Cảnh trên sàn thuyền, họ đều không hiểu chuyện kỳ dị gì
đã xảy đến cho y.

"Tránh ra." Một thân ảnh vọt tới, ẩy một cái, đẩy Lạc Chi Dương ngã

quỵ ra xa, Giang Tiểu Lưu vội vàng chạy đến, đỡ hắn đứng lên. Hai đứa
chú mắt trông sang, thấy Minh Đấu mặt tái xanh, đang tra xét thương thế
Dương Cảnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.