LINH PHI KINH - Trang 376

Chợt nghe bịch bịch hai tiếng, hai luồng sáng xanh đã vụt trúng vào gáy

hai tên này, làm bọn chúng ôm đầu rên la thảm thiết, thừa cơ, Lạc Chi
Dương xoay mình, lách chạy thoát qua khỏi hai đứa.

Dương Cảnh vừa kinh ngạc, vừa giận dữ, y ngẩng đầu trông lên, thấy

Giang Tiểu Lưu, không biết tự bao giờ, đã leo, đứng trên nóc nhà, hai tay
thủ mấy chục hòn ngói xanh đen, vung hết tay trái đến tay phải, ném như
mưa xuống bên dưới.

Trải hơn một tháng luyện võ vừa qua, Giang Tiểu Lưu đã hứng chịu khá

nhiều đau khổ, bị áp bức không ít, nhưng bù lại, phần nội kình cũng như
ngoại công của y cũng có tiến bộ lớn, hiện thời, y vung mấy hòn ngói ném
xuống, sử lực đạo cùng phương hướng khá giỏi, lại được thêm phần chiếm
địa lợi, y đánh cho Dương Cảnh đến ngóc đầu lên không nổi.

"Giang Tiểu Lưu!" Lạc Chi Dương vừa mừng vừa sợ, hắn lớn tiếng gọi,

Giang Tiểu Lưu tay tiếp tục vung ngói, miệng đáp trả: "Mày mau chạy
thoát đi, đừng lý gì đến tao."

"Mày nói nhăng gì thế?", Lạc Chi Dương cả giận, "Đã chạy, thì cùng

nhau chạy, có phải chết, thì cùng chết ..."

Giang Tiểu Lưu nghe hắn nói, máu nóng bốc lên lên đầu, y bèn quơ lấy

một đống ngói, chuyền theo hàng hiên, tụt nhanh xuống.

Dương Cảnh bèn nhảy ngay lên trên mái nhà, gỡ hai hòn ngói, vận nội

lực, ném vào y.

Giang Tiểu Lưu cúi xuống tránh né, hai hòn ngói bay sát sạt ngang đỉnh

đầu, luồng gió đi kèm tạt vào làm y cực kỳ đau rát. Y bèn xoay lại, ném
toàn bộ số ngói trong tay như mưa vào đối thủ, thừa lúc tên này tránh né, y
nhảy dựng xuống dưới, chạy đến bên cạnh Lạc Chi Dương, nói to:"Theo
tao!".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.