LINH PHI KINH - Trang 471

Lạc Chi Dương trong lòng hơi nản, hắn thấp giọng, hỏi: "Mày không

tính chuyện bỏ trốn ư?"

Giang Tiểu Lưu sửng sốt, y buột miệng hỏi lại: "Trốn... trốn đi đâu?"

Rồi bình tĩnh lại, y đỏ bừng hai má, "Mày nói trở về trung thổ hả? Xa

cách một biển khơi mênh mông như vậy, muốn đi là đi được sao? Chưa kể,
về trở lại trung thổ, tao làm được gì?", nói đến đấy, y liếc nhìn Lạc Chi
Dương, rầu rầu tiếp: "Về lại Tần Hoài làm quy công ư"

Lạc Chi Dương nhìn đứa bạn, trong lòng nguội lạnh hẳn xuống. Rõ ràng

Giang Tiểu Lưu không muốn rời đảo, chuyện cùng y bỏ trốn, xem ra chỉ là
mộng ước vẩn vơ của riêng hắn thôi.

Nhìn dáng vẻ của hắn, Giang Tiểu Lưu chợt áy náy, đang định nói gì đó,

y chợt nghe Dương Phong Lai thét to, y vội vã chạy trở về đứng vào hàng
ngũ. Dương Phong Lai to tiếng giáo huấn y, tay chỉ trỏ về Lạc Chi Dương,
ý muốn nói, đường đường đệ tử của "Long Độn lưu", lại hạ mình đi trò
chuyện cùng một thằng phu tạp dịch, rõ ràng đánh mất thân phận cao quý!.
Giang Tiểu Lưu vâng dạ rối rít, y thỉnh thoảng nhìn trộm sang Lạc Chi
Dương, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ.

Bỗng nhiên mọi người xôn xao, Vân Hư rẽ đám đông, chậm rãi đi tới,

Diệp Linh Tô cùng Vân Thường một tả một hữu, vẫn đi theo sau ông ta.
Diệp Linh Tô toàn thân áo trắng, ngang eo thon là một đai vàng nạm ngọc,
khẩu nhuyễn kiếm màu đen nhánh của cô ý hẳn được giấu bên trong đai.

Đến chỗ thềm đá cao, Vân Hư khoát tay, mọi người bỗng lặng im, ông

ta ngoảnh cổ nhìn ra tứ phía, rồi cất cao giọng, nói: "Lại đến một kỳ ba năm
nữa của Ngao Đầu Luận kiếm, nhắm tỷ thi đoạt danh hiệu anh hùng. Cơ hội
này hiếm có, mọi người phải quý trọng nó, nhất là những đệ tử mới nhập
môn, trong ba năm tới đây, mọi sự thăng cấp, giáng chức đều căn cứ vào
đó. Mọi người nghe rõ chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.