LINH PHI KINH - Trang 563

giấu trong lòng bàn tay để đối phương đoán số lượng, ai đoán trúng, được
quyền đánh ra ba chiêu, nếu đoán sai, phải để cho đối phương đánh mình
ba chiêu, trong ba chiêu đó, cấm hoàn thủ."

Trúc Nhân Phong có chút lưỡng lự, thì ra, y mạnh miệng nói vung vít,

bây giờ nước đổ đi khó hốt trở về, y bỗng nghe Xung đại sư lên tiếng: "Hoa
tôn chủ tinh thông thuật ‘Quy Kính', giỏi dò xét tâm tư người khác, mấy
mảnh vụn bằng đồng này, chả phải ngươi chỉ đoán một cái là trúng phóc
sao?"

Trúc Nhân Phong vội phụ hoạ: "Đúng ... đúng thế, trò chơi này không

công bình."

Hoa Miên thoáng bĩu môi, bà gằn giọng: "Trúc tiên sinh chẳng phải đã

bảo 'nhất tâm chơi tới cùng' à? Có phải 'ăn nói lật lọng' cũng là một cao
chiêu của Yến Nhiên sơn không nhỉ?"

Trúc Nhân Phong luôn tạo dáng phong lưu, y ghét nhất bị nữ nhân xem

rẻ, nghe bà nói vậy, mặt y nóng bừng, y lấy quyết tâm, to tiếng: "Chỗ nào
bảo ta 'ăn nói lật lọng' đâu? Đoán số thì đoán, ta quyết không tin tiểu nương
tử dò được tâm tư ta"

"Có vậy chớ!", Hoa Miên vung tay, ném ra một lô những mảnh đồng

thành một chùm như sao sa vây bọc lấy toàn thân Trúc Nhân Phong.

Trúc Nhân Phong biết bà muốn nắn gân mình, y khẽ nhếch mép, cười

mím chi, khoa hai tay chụp lấy chụp để, thế nhanh tựa tia chớp, trong nháy
mắt, y đã gom đủ mười mảnh đồng vào trong tay, y vừa xóc xóc chúng, vừa
nói: "Tiểu nương tử, đề mục do nàng đưa ra, vậy tất nhiên chính nàng đoán
trước."

"Nói nghe được!", Hoa Miên mỉm cười gật đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.