LINH PHI KINH - Trang 578

Hoa Miên trong lòng bực tức, bà cười nhạt, nói: "Nói ngon lắm, bảo tỷ

võ luận thắng thua, bọn ngươi dùng độc có tính là phạm luật không?"

Xung đại sư cười nói "Đúng vậy, chúng mình nói luận võ quyết thắng,

lại chẳng hề nói khi luận võ, không được dùng độc. Năm xưa, lệnh tổ ‘Tố
Tâm thần y' Hoa Hiểu Sương cũng có luyện thành ‘Cửu Âm Độc chưởng',
cho thấy đem độc đưa vào võ công, từ xưa đã có làm rồi."

Hoa Hiểu Sương là một vị tiền bối tổ tiên của Hoa Miên, nhờ cơ duyên

xảo hợp, đã luyện được "Cửu Âm độc chưởng", Hoa Miên dù bực tức, cũng
không sao đối đáp, Dương Phong Lai nổi cơn giận đến hai mắt trợn ngược,
ông ta làu bàu liền miệng: "Thúi lắm... như rắm thúi... cường từ đoạt lí..."

Minh Đấu cụp mắt, rồi cười hì hì, nói: "Dương tôn chủ, theo ta thấy,

Hoa tôn chủ trước thắng sau thua, Trúc tiên sinh trước thua sau thắng, tất cả
mọi người hãy xem trậu đó như ngang tay, được không?"

Dương Phong Lai nghe lão đưa ý kiến, ông ta bớt giận, gật đầu: "Ngươi

nói vầy còn có chỗ nghe được"

Minh Đấu nói tiếp: "Nếu nói vậy, trong ba trận đã có một thắng một

hoà, Dương tôn chủ đấu với ta trận cuối để quyết định hơn thua, chịu
không?"

Dương Phong Lai trong lòng phát run, võ công ông ta vốn không bằng

Minh Đấu, hiện giờ đang mang nội thương, không thấy có chỗ nào mà
thắng cho được. Trong cơn buồn bực, ông chợt nghe Lạc Chi Dương vui vẻ
bảo: "Dương tôn chủ thân thể khiếm an, trận này không cần xuất chiến."

Dương Phong Lai sững sờ, đã thấy Lạc Chi Dương đánh mắt sang, hắn

nhanh chóng nói tiếp: "Trận này để Tịch đạo trưởng đứng ra đấu thay cho
Dương tôn chủ, nếu Minh Đấu không ứng chiến, thì chỉ là, con mẹ nó, loài
rùa đen rụt cổ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.