LINH PHI KINH - Trang 626

"Kế sách gì?" Tịch Ứng Chân thật tình cũng chẳng muốn phải đi đến

chỗ trở mặt.

Xung đại sư nói, giọng rành mạch: "Thuyền này chở tối đa sáu người,

trừ ông và ta ra, còn có thể để bốn người lên thuyền. Theo lẽ công bằng,
mình mỗi bên chọn hai người, cộng toàn bộ là sáu, được chăng?"

Lão vận trung khí trong câu nói, trên vùng biển đó, ai nấy đều nghe rõ.

Tịch Ứng Chân cau mày, ông lắc đầu, nói: "Chỉ chọn bốn người, mấy

người kia thì làm sao? Cứu một người, phải chết mất đi dăm người khác, vì
cứu người mà giết người, có quá ư tàn nhẫn chăng?"

Xung đại sư quét ánh mắt một vòng, nói nho nhỏ: "Nếu chỉ còn lại đúng

bốn người thì hay biết mấy!"

Lời còn chưa dứt, từ mặt biển vang đến một tiếng thét thê thảm, Tịch

Ứng Chân đưa mắt nhìn ra, ông chợt thất sắc, thấy một võ sĩ Mông Cổ đang
mắm môi mắm lợi, một tay nắm chặt người bên cạnh y, tay kia cung ra
đánh , khiến gã này hộc máu mũi, máu mồm, mắt trợn trắng dã, hắn đánh
thêm ít quyền nữa rồi buông tay, đồng bạn hắn buông xuôi hai tay hai chân
mà chìm ùng ục xuống dưới nước.

Treân mặt biển im ắng lại một chút, bỗng nhiều người như vừa sực tỉnh,

họ rần rần, hung hăng tập kích người kế bên, chỉ vì vấn đề sinh tử, họ
xuống tay không chút lưu tình, lập tức tiếng rên la nổi lên cùng khắp,
không ít người trúng thương mà chìm vào đáy nước.

Lạc Chi Dương đang trôi nổi trên biển, hắn còn chưa hết cảm giác ghê

tởm trước cảnh đó, đã thấy bị một luồng nước ngầm ào tới kích trúng. Lồng
ngực đau thót, khí huyết trong người đảo lộn, hắn buông tấm ván thuyền
khỏi tay, như một tảng đá, thân mình hắn chìm xuống. Hắn vùng vẫy tay
chân, chỉ cảm giác toàn thân vô lực, nước biển đang tràn vào miệng, mũi,
vừa mặn, vừa chát.Đang cơn tuyệt vọng, một bàn tay trắng nõn từ bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.