LINH PHI KINH - Trang 636

lao ở Đông Đảo, cấu kết cùng Mông Nguyên một nam một bắc, tiền hô hậu
ủng."

Minh Đấu "Hừ", cũng chẳng trả lời. Lạc Chi Dương mở to mắt nhìn lão,

hắn cười hì hì: "Tịch đạo trưởng nói sai rồi, Minh tiên sinh mà làm như
vậy, không khỏi có chút hữu danh vô thực."

Tịch Ứng Chân lấy làm lạ, hỏi: "Hữu danh vô thực là sao?"

Lạc Chi Dương cười, giải thích: "Minh tiên sinh tên là Minh Đấu, đúng

lý là hạng người làm gì cũng chính đại quang minh, giao tranh cùng người,
là đấu ngoài chỗ sáng. Nhưng nói như Tịch đạo trưởng, chẳng phải đó là
chơi trò ám đấu? Ám đấu nếu không phải cách của bầy sâu bọ lông lá, thì
cũng là kiểu của lũ chuột nhắt giấu mình trong chỗ tối âm u của hang động,
quanh năm không thấy ánh sáng mặt trời. Minh tiên sinh thảng hoặc chơi
kiểu đó, chẳng phải là hữu danh vô thực sao? Con mẹ nó thứ đồ vô thực"

Minh Đấu thốt nhiên nổi giận, lão quét chưởng ồ ạt vào Lạc Chi Dương.

Tịch Ứng Chân xem thấy rõ ràng, ông vung tay nghênh đòn, khi hai

luồng lực đạo còn chưa chạm vào nhau, bỗng Xung đại sư dã xoạt xoạt
tông hai chưởng vào hai người. Họ đành phải thu chưởng về tự vệ không
ngờ hòa thượng bỗng nhẹ nhàng thu hồi kình lực, lão chắp tay, nói: "Yêu
cầu nhị vị dừng tay, ai thắng ai bại chưa rõ, chỉ là chiẽc tiểu thuyền này khó
thể chịu đựng thần công của nhị vị."

Minh Đấu tức giận hừ một tiếng, lão trừng mắt nhìn Lạc Chi Dương,

hận không thể bổ hai chưởng giết hắn chết tươi. Nguyên lần luận kiếm này,
Minh Đấu đang nắm chắc phần thắng, đâu ngờ, bị Lạc Chi Dương một
cước ngáng ra, khiến bao nhiêu mộng đẹp của lão tiêu tan, lại còn bị buộc
rời bỏ đảo, sống kiếp tha hương. Mối hận ấy cao ngút trời, Minh Đấu thầm
thề nguyền, tóm được Lạc Chi Dương vào trong tay, nhất định đem xương
thịt hắn giã cho nát ngướu như tương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.