LINH PHI KINH - Trang 663

Tịch Ứng Chân liếc hắn một cái, vẻ không mấy thích thú, nói: "Võ học

gì? Mi thật sự muốn xâm nhập mộ phần người ta hả?"

Lạc Chi Dương cười nói: "Tui chỉ tò mò thôi."

Tịch Ứng Chân lắc đầu: "Tò mò chỉ gây hại chết người. Bọn mình đến

đây mục đích vì 'Thiên Cơ Thần Công đồ', nay sách đã vào tay rồi, đừng
nghĩ ngợi những chuyện khác nữa!"

Ngữ khí nhẹ nhàng nhưng quả quyết, ông nói xong, xoay mình bước đi.

Nhạc Chi Dương không làm gì khác được, hắn thè lưỡi, rầu rĩ đi theo sau,
bỗng nghe Diệp Linh Tô nói nho nhỏ: "Bổn đản (bổn=ngu, đản=trứng,
nghĩa bóng ĐỒ NGU), đáng đời."

Lạc Chi Dương ngước mắt trông, sắc mặt cô gái lạnh nhạt, không chút

vẻ đùa cợt, đôi

mắt hạnh nhìn xa vắng. Lạc Chi Dương cười xoà: "Ừa... ừa ... tui là bổn

đản, cô là thông minh đản, một cái trứng dài lâu sẽ bể ra cho hai lòng đỏ, để
Lưu A Đẩu (ND: tên tục của Lưu Thiện, con Lưu Bị, y để mất nhà Hậu
Hán vì ngu xuẩn) ăn vô cũng phải biến thành (Chư) Gia Cát Lượng."

Diệp Linh Tô máu nóng bốc bừng bừng nhuộm đỏ đôi gò má, màu hồng

trên làn da trắng mịn làm tăng thêm phần kiều diễm, cô giận dữ nhổ toẹt
một bãi, mắng: "Ngươi ấy à? Một cái trứng ngốc to đùng, (Chư) Gia Cát
Lượng xơi vào cũng trở thành chẳng khác gì heo (Trư) ... y chang!"

Chợt thấy bộ mặt lấc cấc của Lạc Chi Dương đầy vẻ cười cợt, cô nhận

ngay ra mình vừa thất thố, vội vàng chu mỏ, trừng mắt, nghiêng mái đầu
tránh sang một bên.

Ba người tìm một lúc, cạnh bờ biển, họ kiếm thấy một hang động.

Trong động là một bầy nai, Lạc Chi Dương hò hét đuổi chúng ra ngoài, khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.