LINH PHI KINH - Trang 685

Hắn vưà định xoay mình bỏ đi, bỗng nghe con chim kêu gù gù không

dứt, nó đứng bám chặt chân trái xuống đất, run rẩy giơ cái móng vuốt bên
phải ra.

Lạc Chi Dương đang cảm giác kỳ quặc, hắn bỗng thấy loe loé ánh kim

quang từ chân con chim, hắn quan sát kỹ, thấy có một kim châm đâm
xuyên suốt qua chân nó, thịt da nơi đó bị sưng tấy lên.

Thì ra kim châm của Diệp LinhTô kia đã không giết được con chim, chỉ

đã đả thương móng vuốt của nó. "Dạ Vũ Thần Châm" rẽ gân cốt mà ghim
vào, giũ không ra, con ưng trắng dù có thông linh đến mấy, cũng không sao
tự nhổ kim ra được. Con chim hùng cứ hòn đảo này, nó làm vua làm chúa,
hươu, dê, thỏ rừng chỉ nghe tiếng xé gió của nó là đã chạy dài, nhưng
không sinh vật nào có thể giúp nó trừ khử cái phiền não này, nó bị tiếng sáo
quyến rũ mà đến, nên nảy sinh hảo cảm với kẻ thổi sáo, bèn buông bỏ ngạo
khí, giơ móng vuốt bị thương ra cầu cứu nơi Lạc Chi Dương.

Lạc Chi Dương hỏi: "Ưng huynh, mi muốn ta rút cây châm ra cho mi,

phải không?"

Ưng trắng xoay chuyển ánh mắt, tiếng gù gù phát ra từ cuống họng.

Lạc Chi Dương nhìn kim châm, hắn nhớ lại chuyện cũ, nhớ những đau

khổ khi chính mình bị Trương Thiên Ý tra tấn, đâm kim châm vào buồng
tim, lập tức hắn nảy sinh lân mẫn, bèn gật đầu, bảo nó: "Được rồi, ưng
huynh, ta giúp mi rút cây châm ra, mi chớ khá làm càn nghe!"

Nói xong, hắn chầm chậm lại gần ưng trắng, con chim này thân xác

hùng vĩ, đứng cao cỡ hai thước trên mặt đất, nó dõi mắt chăm chú nhìn vào
Lạc Chi Dương, tuy có nhiều hy vọng, nhưng vẫn có ý giữ kẽ, cảnh giác
với hắn.

Lạc Chi Dương từng trông thấy cái thần uy lúc nó bẻ cổ Ma Vân, hắn

nghĩ bụng, móng vuốt con chim này cực kỳ sắc bén, lãnh một cú đập, một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.