LINH PHI KINH - Trang 715

Thiện bại giả bất loạn,

Vô sự tự bổ,

Cô hư xâm tuyệt,

Xá tiểu đồ đại,

Cao hạ tại tâm ...'"

(lược dịch: Lấy sao trời làm quân, lấy thuật đánh cờ hoà vào kinh Dịch,

có nước trước nước sau, đi sau mà tranh tiên, có lùi một bước để đó tiến
nhiều bước, đặt thần ý ở bộ pháp, bộ pháp lại tuỳ theo chiêu kiếm, cần thì
nhường một bước, để không mất thế tranh tiên, đánh bên tả mà thực ra
nhắm bên hữu, công phiá trước mà nhìn kỹ mé sau, rộng thoáng nhưng
chẳng rời rạc, dầy đặc lại không gấp gáp, chẳng ham thí quân, gắng tự bồi
bổ, lừa địch tưởng mình bị xé lẻ, chính là sắp đặt mưu chước để mở lối
thoát, giả vào thế cô quạnh, để nhắm vào nước sau đó, thường kẻ thắng
không cần tranh, kẻ giỏi bày trận thế không ham chiến, kẻ đang bí không
loạn, cờ vào nước bình hoà thì tự lo bồi bổ, giả làm quân lạc lõng để bày
trận thế hư ảo, bỏ chỗ nhỏ nhắm nước cao, hơn kém cao thấp tính toán
trong đầu ...)

Lạc Chi Dương một mặt lắng nghe, một mặt nhẩm và ghi nhớ, nếu hắn

thử biện giải thì đầu óc mờ mịt, những lời thuyết của Tịch Ứng Chân toàn
về thuật chơi cờ, không có màu sắc võ học, bộ đánh nhau với người, chả lẽ
một tay cầm bảo kiếm, một tay giấu vài quân cờ, sử ra một kiếm, ném ra
một quân? Còn chưa kể, quân cờ tròn trịa, tuy có thể dùng làm ám khí,
nhưng nếu đối thủ không đi ngang, không bước dọc, không để thấy rõ thế
trận, thì ném quân cờ ra sao, đi bước tiếp thế nào, quả là rắm rối!

Dù nhiều nghi vấn, nhưng Lạc Chi Dương vẫn yên lặng nhẩm theo cho

thuộc. Tịch Ứng Chân đọc được một lần, ông chưa kịp thêm phần chú giải,
màu trời đã bừng sáng. Hai người đành phải trở vào động, Lạc Chi Dương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.