LINH PHI KINH - Trang 758

thân vô lực, nhoáng một cái, hắn té nhào xuống dưới.

Bỗng nhiên, như môt tia chớp, một bàn tay thò ra, chộp đúng ngay vào

cánh tay hắn mà ghì lấy thật chặt chẽ. Thân mình Lạc Chi Dương khựng
lại, hắn nhìn sang, thấy mặt hoa

Diệp Linh Tô đỏ hồng, con mắt sắc lạnh, cô giống như một con chim

bạch yến, một tay ghì lấy hắn, một tay bám chặt vào cái cọc.

Cô gái vận khí vào cánh tay, cô quát khẽ một tiếng thánh thót, đã kéo

được Lạc Chi Dương lên đứng bên trên cọc. Gã thiếu niên run bắn, Diệp
Linh Tô cũng xoay người đi lên, cô trừng mắt nhìn hắn, lấy lại hơi thở, nói:
"Ngươi để ý một chút nhen, đừng làm vướng tay vướng chân người ta."

"Ai làm vướng tay vướng chân?", Lạc Chi Dương hậm hực, "Chả phải

chỉ có té nhào một cái thôi sao?"

"Té có một cái?" Diệp Linh Tô cười gằn, "Chỉ sợ té luôn xuống tới âm

tào địa phủ!"

Lạc Chi Dương vẫn không chịu thua, hắn gân cổ lên cãi: "Càng hay! Tui

còn chưa có dịp xuống đó, cũng muốn đi thử một lần xem nó ra sao. "

Diệp Linh Tô chẳng nổi nóng, cô bảo hắn: "Còn nói bậy nữa, nếu té

xuống , sợ rằng không ai cứu ngươi đâu đó."

Nhìn vẻ mặt cô, Lạc Chi Dương cười thầm, hắn nói: "Diệp cô nương, cô

nhất quyết đòi đi đàng sau tui, ý hẳn sợ tui té chớ gì?"

Diệp Linh Tô bị hắn nói trúng tim đen, mặt hoa đỏ ửng, cô hầm hè nạt:

"Ngươi nằm mơ hả? Thứ đồ quỷ ba xạo như ngươi, té chết một trăm đưá ta
cũng thây kệ!."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.