LINH PHI KINH - Trang 765

định kéo hắn lên thì lão chợt cảm giác lạnh tanh nơi cần cổ, chính là đang
bị mũi kiếm Thanh Li gí vào, rồi nghe Diệp Linh Tô quát thét: "Tặc trọc lư,
ngươi muốn sống hay muốn chết?"

Xung đại sư thầm hít vô một hơi thật sâu, lão cười cười: "Diệp cô

nương, cái câu đó chính ra cô nên hỏi nơi tiểu tử họ Lạc này."

Nguyên lai, lúc hòa thượng chụp lấy Lạc Chi Dương, Diệp Linh Tô thừa

cơ trỏ mũi kiếm vào cổ lão, nếu Xung đại sư lãnh nhát kiếm, thể nào Lạc
Chi Dương cũng té xuống núi mà chết tươi.

Cô gái đang bối rối, đâm kiếm tới, Lạc Chi Dương ắt phải chết theo, mà

cô cũng không cam tâm rút kiếm về, còn đang lưỡng lự, cô chợt nghe Xung
đại sư nói: "Diệp cô nương, cô hãy thu kiếm trước, bọn mình cùng đi lên,
khi vào đến huyệt động, ta nhất định sẽ buông tiểu tử này ra."

Diệp Linh Tô cười gằn: "Ngươi quỷ kế đa đoan, làm sao ta tin lời ngươi

cho được. "

Xung đại sư lạnh nhạt nói: "Ngươi không tin ta, chắc hẳn tin tưởng vua

Diêm La. Ta đoán tiểu tử có bà con với vua Diêm La, nó có té xuống cũng
chẳng chết"

Nói xong, lão khẽ rung tay, thân mình Lạc Chi Dương bị đung đưa chao

đảo. Gã nọ mặt tái xanh tái xám, nhưng vẫn hả họng la lớn: " Diệp cô
nương, đừng để tâm đến tui, lời nói của lão hoà thượng này chẳng thể tin
nổi, cô nhất quyết đừng sa vào bẫy của hắn."

Diệp Linh Tô nghe hắn la hét, lòng đau như cắt, cô ngẫm nghĩ, rồi

nghiến răng, cô lớn giọng: "Được rồi, tặc trọc lư, nếu ngươi nuốt lời, ta sẽ
đồng quy vu tận cùng ngươi."

"Chả dám ... chả dám đâu.", Xung đại sư cười, ưng chịu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.