LINH PHI KINH - Trang 795

Sắc mặt Tịch Ứng Chân không ngớt thay đổi, cuối cùng, ông lập quyết

tâm, ông gật đầu, nói: "Được! Sau khi ta vào nhập định, mi hãy đem bông
sen ngọc đặt trở lại chỗ cũ nhé"

Nói xong, chiếu theo hướng dẫn của "Tiềm Long quyết", ông rủ mi,

khép mắt, thở ra thật dài, hít vô chầm chậm, nhờ nội lực tinh thâm, chỉ chốc
lát, ông đã thông suốt, tiến rất nhanh vào trạng thái ngủ, khí huyết chảy rất
chậm, hô hấp như có như không, ông dựa vào tường mà ngồi, hình thể như
gỗ như đá.

Lạc Chi Dương trong lòng vui sướng, hắn cầm bông sen ngọc lên, đi

đến trước thạch tháp, hắn đang định đặt bông sen xuống, bỗng nhiên con
tim thót lại vì chợt thấy sắc mặt kim thân như người sống, cùng một kiểu
thần thái độc nhất vô nhị của Tịch Ứng Chân.

Lạc Chi Dương cảm thấy tóc trên đầu dựng đứng, hắn chỉ sợ Thích Ấn

Thần đột nhiên mở mắt, sợ ông ta đứng bật dậy, hắn vội vàng buông sen
ngọc, chạy đến cạnh Diệp Linh Tô, nhỏ giọng nói: "Diệp cô nương,cái ông
Thích Ấn Thần này có khi chưa chết, chính là ... khụ .. chính là đang chìm
sâu trong giấc ngủ 'Triết Long'?"

Diệp Linh Tô quá kinh hoảng, lập tức tim cô đập thình thịch, cô gắng

hết sức tự trấn định, cô trừng mắt lườm Lạc Chi Dương, nghiến răng, nói:
"Đừng có mà hù người ta! Ta là hổng có sợ".

Lạc Chi Dương quá hãi hùng, hắn nghiêm mặt, nói: "Cô không tin, cứ

nhìn bộ dáng của ổng, hổng giống người chết chút nào, y như là đang ngủ
vậy đó."

Diệp Linh Tô phát rùng mình, càng nghĩ càng sợ, cô những muốn tống

cho tiểu tử này một quyền. Hai người bốn con mắt ngó nhau, chừng như có
thể nghe tiếng đập tim của người kia. Một lát sau, cũng chẳng chút động
tĩnh, Diệp Linh Tô khe khẽ thở ra, giọng giận dỗi: "Quỷ ba xạo này thiệt rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.