LINH PHI KINH - Trang 814

Chi Dương vô cùng.Có khi Phi Tuyết dẫn con thuyền đi hơn mười dặm mà
chẳng thấy gì, có khi tìm được đến nơi, không thấy tàu thuyền mà chỉ là
một con cá voi to như hòn núi đang giỡn sóng.

Cứ đi lạc tới lạc lui như vậy, thức ăn, nước uống cạn dần, khiến Lạc Chi

Dương mất kiên nhẫn, hắn lớn tiếng rầy la con ưng trắng. Có lần, Diệp
Linh Tô nhịn tức bực, cô khuyên hắn: "Đừng nóng vội! Nóng vội đâu có
giải quyết được gì? Con hải đông thanh trời sinh cao ngạo, mình không thể
mắng mỏ rầy la nó nhiều, bị làm nhục mãi, sau này nó cùn nhụt hùng tâm,
mình thể nào cũng sẽ bị bó chân bó tay đấy"

Lạc Chi Dương nghe lời khuyên, hắn đành cố dẹp cái ý rầy la, gắng kiên

nhẫn tiếp tục dạy ưng. Lại qua nửa ngày, ưng trắng từ phương xa trở về, nó
lượn một cái vòng lớn bên trên mọi người, ý muốn báo tin: "Có một chiếc
thuyền lớn nơi xa xa"

Mấy bận trước, Phi Tuyết từng biểu lộ cái ý đó, nhưng đi đến chỗ nó

thông báo thì hoặc không cá kình to lớn thì cũng là bãi đá cạn ... khiến
người ta mừng hụt. Lần này, Lạc Chi Dương bán tín bán nghi, hắn chèo
thuyền về phía đó, đi được chừng bảy tám dặm, bỗng nơi chân trời thoáng
có hình dáng một cánh buồm, rồi dần dà hiện ra một cỗ thuyền lớn ba cột
buồm, đang di chuyển về hướng đông nam.

Mọi người vừa mừng vừa lo ngại ... Diệp Linh Tô phát ra một tiếng hú

to đề gợi chú ý cho thuyền lớn. Lạc Chi Dương đón con Phi Tuyết, cho nó
nghỉ tại đầu vai, đút cho nó thật nhiều thịt khô, được thưởng đậm, rồi đây
nó sẽ tăng thêm kinh nghiệm nhận biết tàu thuyền.

Nghe tiếng hú, Tịch Ứng Chân tỉnh giấc, ông ngồi dậy, dõi mắt nhìn,

thấy cỗ thuyền kia đang từ từ đổi hướng, tiến về chỗ này. Đột nhiên, ông
nhận rõ hình con chim ưng đen trên cánh buồm, ông biến sắc, kêu lên:
"Không xong, đó là oa khấu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.