LINH PHI KINH - Trang 881

Đỗ Dậu Dương trong lòng hơi rợn, lão nhìn vào đám người Thu Đào,

nhẩm đếm đếm, rồi con tim vụt đập mạnh hơn lên, giọng hoảng sợ, lão nói:
"Úi chà ... tám bộ Tây Thành kéo nhau đến tụ tập tại 'Hữu Vị trang' của ta
chăng?"

Thu Đào còn chưa đáp trả, bỗng có người cười gằn: "Tám bộ Tây Thành

có cái gì hay ho?"

Cùng trong câu nói đó, ba người vẹt đám mười người đi ra, cầm đầu là

một lão già áo tím sử một cây quài trượng đúc thép ròng, râu tóc muối tiêu,
mắt sâu, tỏa ánh rừng rực ghê người. Bên trái lão là một đại hán áo xanh,
đeo ngang hai vai một cặp đoản kích, y lưng dài, vai rộng, mũi thẳng, cằm
vuông, giữa hàng lông mày rậm có một nút ruồi to, thoáng trông thì tưởng
là một con mắt thứ ba. Mé phải lão giả là một hồng y nữ tử, vừa cao vừa to
con, tướng mạo thật xấu, mũi tẹt, mắt ti hí, đôi môi dày cộm, thập thò bên
khóe mép là hai cái răng nanh rõ to..

Thu Đào cư trú nơi kinh thành đã lâu, kiến thức sâu rộng, bà cười, nói:

"Vị lão tiên sinh này, có lẽ là ‘Tử Diêm sứ giả’ Vương Tử Côn chăng?"

Lão giả áo tím hếch mắt lên trời, chỉ hừ lạnh một tiếng, rồi nghe Thu

Đào nói thêm: "Vị huynh đài này ý hẳn là 'Thanh Diêm sứ giả’, nức tiếng
giang hồ 'Tam Nhãn Ôn hầu’ Thuần Vu Anh?"

Hán tử áo xanh rất trọng lễ tiết , y trang trọng chắp tay: "Địa Mẫu cũng

biết đến cái tên hèn, Thuần Vu Anh thật hân hạnh...", y còn chưa dứt lời,
Vương Tử Côn đã dộng quải trượng, lớn tiếng: "Diêm sứ giả Thuần Vu sao
khách khí với người ta thế?"

Thuần Vu Anh thở dài: "Vô luận địch hay bạn, người đến là khách,

Diêm bang ta là một đại bang lừng lẫy, không thể để mất lễ sổ."

Vương Tử Côn lườm y, ánh mắt rất âm trầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.