LINH PHI KINH - Trang 922

lai là thị đồng của lão thần tiên, chẳng trách thần khí trong sáng, tuấn tú bất
phàm."

Lạc Chi Dương tươi cười đáp: "Phò mã gia khen trật rồi, Đạo Linh là

hạng vô tri, thật đáng hổ thẹn trong pháp nhãn của lão thần tiên."

Mai Ân thấy hắn thần khí tự tại, không tự ti, không kiêu căng, chẳng có

chút gì của vẻ nô bộc, trong lòng thầm kinh ngạc, y cười nói: "Sao nói vậy?
Lão thần tiên nhìn người không hề sai lầm, đạo trưởng là hàng bối tự chữ
Đạo, coi như đồng vai vế với Yến vương, Ninh vương, thiếu niên đắc chí,
tương lai sẽ đầy hứa hẹn."

Phùng thái giám cũng đứng dậy, sắc mặt thay đổi, y cười hì hì nói:

"Thất kình thất kình, túc hạ nguyên lai là tiên đồng tùy thân của lão thần
tiên. Ta phụng mệnh Thánh Thượng, cùng Mai Phò mã đến đón lão thần
tiên vào cung. Nghe quán chủ nói, lão thần tiên quý thể không an, không
biết tình hình như thế nào?"

Tịch Ứng Chân hãy còn ngủ, Lạc Chi Dương cũng chưa rõ khi nao ông

thức tỉnh, hắn đành nói: "Lão thần tiên đích xác không khỏe, giấc ngủ rất
dài để an dưỡng tinh thần, còn khi nào ngài tỉnh lại, tiểu đạo cũng không
rõ."

Phùng thái giám cả kinh, vội nói: "Tiên đồng ngàn vạn lần thông cảm

cho một chút, kính nhờ đánh thức lão thần tiên. Thánh Thượng đã cho thiết
ngọ yến, chỉ chờ lão thần tiên vào cung. Ngươi cũng biết, Thánh Thượng
dễ nổi lôi đình, đi sớm còn được, chứ đi trễ, lão thần tiên không việc gì,
bọn nô tài chúng ta sẽ bị tai họa." Nói đến đấy, lão rù rù rì rì thở dài như gà
chờ thóc.

Kiểu cách cung đình của lão, Lạc Chi Dương nhìn mà thấy tức cười.

Mai Ân cũng nói: "Đạo Linh tiên trưởng, Phùng công công nói đúng đó, bệ
hạ nóng lòng gặp lại cựu hữu, chỉ sợ không thể trì hoãn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.