LINH PHI KINH - Trang 968

chuyển, cước bộ lại giống như họ đang cùng múa một khúc nhạc, rất ăn
nhịp nhau.

Lạc Chi Dương càng thêm bội phục, trong đầu hắn ngộ được nhiều cái

mới: Mình trước đây chỉ chăm chú đánh loạn tiết tấu bên địch, nhè quên
hẳn tiết tấu của chính bản thân, bất tri bất giác tự loạn trận cước, bị rơi vào
trong tiết tấu đối phương, cho nên khi Hàm Sơn vung chủy thủ, tiết tấu cô
ta biến đổi, mình không thích ứng kịp. Nếu muốn thắng kẻ địch, còn phải
lấy mình làm chính, đừng để loạn tiết tấu bản thân, rồi mới buộc được đối
thủ rơi vào tiết tấu của mình. Nếu làm được điều này, tất cả võ công trong
thiên hạ đều không có gì khiến mình e ngại. Lại đem so cùng pháp quyết
của Linh Vũ "Xem như đang ở chốn không người, đó mới là thiên hạ độc
bộ", cũng ý tứ này, áp chế người mà không bị áp chế bởi tay người, đó
đúng là nguyên lý chính của "Linh Phi"

Với suy nghĩ đó, hắn nhắm chặt hai mắt, chỉ dựa theo Linh Cảm mà

tưởng tượng ra những biến hóa của song phương. tuy mắt không thấy,
nhưng mỗi chiêu mỗi thức, tiến lui công thủ ... hắn đều hiểu rõ ràng như
được vẽ trong đầu, cảm giác tiết tấu Chu Vi càng lúc càng nhanh, còn Hàm
Sơn càng ngày càng loạn, sơ hở càng lúc càng nhiều, khiến cô ta kiệt sức vì
biến chiêu, giống như nằm ngủ phải co chăn chỗ nọ bù vào chỗ kia, cô ta
mỗi lúc một quẫn bách.

Kiếm phong của Chu Vi lại liền lạc như thủy ngân co giãn, dần dần vây

khổn đối thủ

"Hàm Sơn thua.", ý niệm này vừa tới trong đầu, đã nghe một tiếng thét

chói tai. Lạc Chi Dương mở bừng mắt, thấy công chúa Hàm Sơn đang bị
trường tiên quấn vào thân mình, Chu Vi tay trái nắm chuôi roi, tay phải gí
trường kiếm vào cổ họng cô ta..

Hàm Sơn sắc mặt tái mét, nước mắt ngập ngụa, bỗng dưng cô chìa mặt

ra, lớn giọng, nói: "Tiểu tiện nhân, ngươi giết ta cho rồi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.