quân của ông được đánh giá là “tệ”. Trong trận Gaines’ Mill, các sĩ
quan chỉ huy của ông đã miêu tả rằng ông “hoàn toàn lúng túng từ đầu
tới cuối”. Các lữ đoàn của ông không những “không nhận được mệnh
lệnh”, thậm chí “ông còn không biết vị trí của họ”. Trong trận
Glendale, Jackson “thiếu nhạy cảm, không có khả năng… suy nghĩ
thấu đáo hoặc di chuyển khó khăn… không hào hứng và lờ phờ”.
Trong trận Malvern Hill, nhiều lúc Jackson “trông có vẻ rất bàng
quan”. Và giữa trận McDowell, người ta phát hiện ông ngủ gà ngủ gật.
Cứ mỗi 24 tiếng thức liên tục, Belenky nói với tôi, con người mất
khoảng 25% năng lực tư duy hữu ích. Jackson đang điều binh khiển
tướng (hoặc không) chỉ với 25% năng lực tư duy còn sót lại. Tôi đang
cố không nghĩ đến Patterson, làm việc trong một phòng máy của tàu
Tennessee. Cậu ta đã thức liên tục 22 tiếng để cố sửa cho xong chiếc
máy điện phân tạo khí ôxy, một cỗ máy tách phân tử bằng xung điện
to lớn có thân kim loại. “Cơ bản thì nó là một quả bom hiđrô,” anh ta
vui vẻ nói.
Quãng thời gian dài nhất mà Belenky giữ cho một đối tượng thí
nghiệm không ngủ liên tục là 85 tiếng - hơn ba ngày - và đó có vẻ là
giới hạn, anh nói. “Thông tin này không,” Belenky bổ sung, “hữu
dụng với bất kỳ ai”. Có những người quả quyết rằng họ đã từng không
ngủ trong 100, hay thậm chí là 200 tiếng liên tục, tuy nhiên bởi vì
người ta không thể giám sát sóng não những người này liên tục như
đối tượng thí nghiệm của Belenky, không ai có thể chắc chắn rằng
những người này đã không có những giấc ngủ siêu ngắn. Một người
mệt rã rời có thể rơi vào trạng thái ngủ Bước 1 trong chốc lát, mắt vẫn
mở, và vẫn có thể thực hiện một cách rời rạc phần việc họ muốn làm.
Như bất cứ ai đã từng ngủ trên máy bay đều biết, ta vẫn có thể duy trì
sự căng cơ trong lúc ngủ - cho đến khi bạn chuyển qua giai đoạn ngủ
mơ (REM), là lúc các cơ được thả lỏng. (Khi ai đó có thể ngủ vào các
khung giờ lạ lùng trong chu kỳ sinh học của họ, họ có thể bước vào