LỠ HẸN MÙA THU - Trang 128

gì y hệt nhau. Anh đã sai thật sao? Đúng vậy! Anh đã sai khi luôn tin chỉ
cần tìm thấy cô là sẽ có lại kỷ niệm đẹp như đã từng. Đêm trôi đi, một mình
bám víu vào ký ức xưa cũ, lần đầu tiên trong suốt hơn hai năm qua Vĩnh
Khang thấy mình sao mà cô độc?

Bảo Trân thức dậy khi trời chưa sáng hẳn. Khoác chiếc áo len mỏng rồi

cô bước xuống nhà làm bữa sáng. Đêm qua, Vĩnh Khang không về còn cô
đã có biết bao lo lắng. Cố gọi cho anh nhưng chỉ có tiếng thuê bao khô
khốc của nhân viên tổng đài. Sự sợ hãi bủa vây khiến cô đành ái ngại gọi
vào số máy trợ lý của anh dù đồng hồ báo đã quá nửa đêm. Anh vẫn bình
yên chỉ là muốn ở một mình hoặc công việc có quá nhiều bề bộn. Biết là
vậy nhưng cô vẫn chẳng yên lòng!

Đưa bé Su đi nhà trẻ rồi Bảo Trân kêu taxi về thẳng công ty anh.

Đón cô là trợ lý của anh_người đã gắn bó cùng gia đình cô từ những

ngày ở Nhật. Sự xuất hiện của cô có lẽ khiến anh ta khá bất ngờ:

" Xem ra chị thật sự không tin vào những gì em nói nên sáng ra đã phải

tới đây kiểm tra sếp rồi!"

Bảo Trân cười dịu dàng, cô vừa đi vừa đáp lời:

" Dù không tin em nhưng chị phải tin chồng mình chứ! Chỉ là chị không

yên tâm khi để anh ấy xuất hiện trong đám đông với bộ quần áo mặc hai
ngày liên tiếp."

" Vợ sếp đúng là vợ sếp. Lúc nào rảnh em phải nhờ anh Khang tư vấn

kinh nghiệm chọn vợ mất thôi!"

" Vợ chồng là duyên số em ơi. Em có chọn bằng trời, đôi khi vẫn chẳng

thể theo ý mình được!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.