LỠ HẸN MÙA THU - Trang 176

CHƯƠNG

23

tai nạn khi yêu.

Thanh Tịnh rít thuốc rồi búng nhẹ tàn rơi xuống chiếc gà tàn được làm thủ

công bằng thạch anh tinh xảo. Ánh mắt cô vẫn nhìn về phía con đường mùa
đông rải đầy mưa bụi, giọng cô thoảng hương Marlboro Linght, đắng ngắt
và buồn:

" Nếu có thể, cậu đừng đi được không?"

Bảo Trân nghiêng đầu gạt mái tóc buông dài về sau, cô nhìn theo thứ ánh

sáng yếu ớt phản lại qua khung cửa sổ Thanh Tịnh đang đứng. Dịu dàng, cô
đáp lời:

" Tớ nghĩ rằng....đó là sự lựa chọn tốt nhất!"

Thanh Tịnh quay người, gằn giọng:

" Tốt! Tốt cho ai mới được?"

" Tịnh à. Chỉ cần nơi nào có Su thì với tớ nơi đó đều có thể là nhà. Gặp

lại cậu tớ rất vui và tớ tin chúng mình sẽ gặp lại nhau. Cậu có thể sang Nhật
công tác hoặc tớ có thể cùng con về Việt Nam chơi...Chỉ cần có duyên và
có lòng chúng ta có thể thấy nhau bất kỳ khi nào chúng ta muốn. Tớ mong
cậu sẽ biết trân trọng bản thân và cũng trân trọng những điều tốt đẹp mà
người khác mang đến..."

" Con mắt nào của cậu nhìn thấy tớ không trân trọng bản thân?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.