LỠ HẸN MÙA THU - Trang 189

" Uh. Anh đây, đang ở nhà..."

Thanh Giang tựa lưng vào bàn làm việc, cô nghe rõ giọng Vĩnh Khang

có gì không ổn nhưng cô không suy nghĩ gì vì chỉ ít phút nữa thôi anh sẽ tới
đón cô. Tắt máy, cô mới hay có người đang lặng im nhìn mình, từ rất lâu
rồi.

Thanh Tịnh chau mày lên tiếng phá tan không gian im lặng:

" Không phải Tuấn Kiên, đúng không? Là anh ta?"

Thanh Giang gật đầu, cô chưa kịp giải thích gì thì Thanh Tịnh đã cướp

lời:

" Ngựa tốt không ăn lại cỏ. Lúc em một mình chơi vơi trong sống chết

thì anh ta ở đâu? Anh ta đã bỏ em suốt ba năm mà em giờ vẫn có thể chìm
đắm đến mức này hay sao? Não em hỏng rồi."

" Chị. Anh ấy.....có nỗi khó xử mà chị. Chẳng phải giờ em sẽ bắt anh ấy

bù lại hạnh phúc suốt cuộc đời còn lại cho em là được hay sao?"

" Còn Dương Tuấn Kiên?"

" Em và Tuấn Kiên vẫn chưa thực sự có gì mà. Hơn nữa, người ấy....chị

cũng biết!"

" Người ấy?"

" Đừng nói với em chị không biết Nguyễn Vĩnh Khang là ai?"

Thanh Tịnh đứng người rồi bước nhanh về phòng riêng, cô nhanh chóng

gọi tới số máy của Bảo Trân nhưng đáp lại sự chờ đợi của cô là tiếng nhân
viên tổng đài khô khốc. Thanh Giang cảm thấy chị không ổn liền vội đi
theo, nhưng ngay khi vừa đặt chân vào phòng chị thì Thanh Tịnh như nổi
khùng với cô, giọng chị xót xa xen lẫn trách cứ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.