LỠ HẸN MÙA THU - Trang 64

Vĩnh Khang quay sang Bảo Trân, ánh mắt anh nhìn cô đầy phức tạp, có

chua xót, có đớn đau và có cả những xúc động không gọi rõ thành tên.
Quen biết nhau hai mươi năm có lẻ nhưng chưa bao giờ cô thấy một Vĩnh
Khang lạ lẫm đến vậy. Cô nghi hoặc với chính mình, đây có phải là người
mà cô đã gắn bó hay không? Nhìn thấu những dò hỏi của cô nhưng thay vì
trả lời, anh cho xe chạy về một nơi khác của thành phố, nơi người ta gọi là
nhà.

Thanh Giang trở lại căn biệt thự của Tuấn Kiên, lần thứ hai chỉ sau trọn

vẹn một giờ đồng hồ. Lúc này cô mới có thời gian để ý kỹ hơn căn phòng
khách của anh, một căn phòng được bài trí khá đơn giản với hai gam màu
lạnh đen và trắng. Điểm nổi bật duy nhất của căn phòng có lẽ chính là một
bức ảnh đen trắng choáng ngợp, giữ chặt đôi mắt cô nhìn về phía đó.

" Nếu em thích, anh có thể tặng em!"

Giọng nói Tuấn Kiên khàn đặc nhưng vì thế càng nghe rõ hơn sự chân

thành, ấm áp.Không biết anh đã đứng ở đó tự lúc nào, có đôi chút giật mình
nhưng Thanh Giang nhanh chóng lấy lại sự điềm tĩnh vốn có. Cô khẽ xoay
người nhìn anh rồi lại nhìn về bức tranh mỉm cười:

" Bức ảnh đẹp quá nhưng em nghĩ nó chỉ đẹp khi ở lại đây. Cảm ơn anh."

"Tên của bức ảnh là "The kiss" chụp bởi Robert Doisneau, được coi là

biểu tượng tình yêu của Paris. Đây là bức ảnh cặp tình nhân hôn nhau đen
trắng mà anh thích nhất, chụp năm 1950, trước cửa khách sạn Hotel de
Ville, từng được in cỡ lớn choán hết bức tường sát lối vào ở Bảo tàng
Nhiếp ảnh khu Ebisu. "

Không giấu được ngạc nhiên, cô nhìn anh dò hỏi:

" Hẳn đó là đôi tình nhân hạnh phúc nhất thế giới...!!!"

Nheo mắt, anh điềm tĩnh đáp lời:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.