LỠ HẸN MÙA THU - Trang 99

" Ôi...."

Cô muốn nói gì đó nhưng không hiểu sao mắc nghẹn chẳng thể nói thành

lời. Cô bối rối trước những gì anh nói và càng khó hiểu hơn khi anh hỏi lại:

" Anh theo đuổi em nhé!"

Thời gian như ngưng trệ rất lâu, Tuấn Kiên thích cô? Phải không? Từ

bao giờ người đàn ông này lại trở thành một dấu hỏi trong cuộc đời cô vậy?

Không thấy cô trả lời, Tuấn Kiên đành thở dài, độc thoại:

" Chẳng lẽ, lời anh nói có tác dụng gây tê toàn thân? Anh không sợ em từ

chối thẳng thừng nhưng anh sợ im lặng. "

Lời anh nói chất chứa ưu tư, cô còn lặng nghe được tiếng anh cười phảng

phất nhưng tiếng cười ấy sao mà cô đơn thế? Cô chỉ biết vội vàng phủ
nhận:

" Dạ không phải như anh đang nghĩ! Chỉ là nếu những gì anh nói là thật,

thì em xin lỗi....trong lòng em đã có người khác mất rồi."

" Ngỡ gặp gỡ là duyên phận nhưng phận hay duyên cũng không bằng

đúng lúc. Kỳ thực, anh gọi điện chỉ muốn.......cảm ơn em vì đã quan tâm tới
Bem. Còn sự việc phát sinh....anh nghĩ là....mình có quyền theo đuổi em
cũng như em có quyền từ chối. Nhưng anh không mong vì thế mà
em.....trốn chạy hay tránh gặp mặt anh."

Cô cười và nói cùng anh một lời rất thật lòng:

" Em không thích phải dò xét những gì người khác nói cùng mình thật

được bao nhiêu. Coi những gì anh nói là thật thì anh ạ, dù em có trở lại tuổi
mười tám, đôi mươi đầy mơ mộng, chưa từng ràng buộc bởi ai, em cũng
chẳng đủ huyễn tưởng để đáp lại anh cái gật đầu đồng ý. Vì Dương Tuấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.