LỠ YÊU NGƯỜI HOÀN HẢO - Trang 109

“Tôi chẳng nghĩ gì cả. Và cô biết tại sao không? Bởi vì tôi cóc
quan tâm. Tôi muốn cô xéo khỏi chỗ này.”

“Tôi tin anh, nhưng đây là nhà thờ của Lucy, và cô ấy đã bảo tôi
có thể ở lại bao lâu tùy thích.” Ít nhất nếu Meg hỏi thì cô ấy cũng
sẽ nói thế.

“Nhầm rồi. Đây là nhà thờ của tôi, và ngày mai, ngay khi thức
dậy, cô phải lập tức rời khỏi đây và đừng bao giờ quay trở lại.”

“Từ từ hẵng. Anh chẳng tặng nhà thờ này cho Lucy rồi còn gì.”
“Đó là quà cưới. Không đám cưới. Không quà cáp.”

“Tôi không nghĩ là lý lẽ này sẽ trụ vững ở tòa.”

“Làm gì có giấy tờ!”

“Hoặc anh là người biết giữ lời, hoặc không. Thành thật mà nói,
tôi đang bắt đầu nghĩ là không rồi đấy.”

Hai hàng lông mày của anh nhíu lại. “Đây là nhà thờ của tôi, và
cô đang xâm nhập trái phép.”

“Anh nhìn nhận theo cách của anh. Tôi nhìn theo cách của tôi.
Đây là nước Mỹ mà lại. Tất cả chúng ta đều có quyền đưa ra ý
kiến của mình.”

“Nhầm rồi. Đây là Texas. Và ý kiến của tôi là thứ duy nhất có
trọng lượng.”

Một thực tế chính xác hơn mức cô muốn thừa nhận. “Lucy
muốn tôi ở lại đây, vậy nên tôi sẽ ở lại.” Tất nhiên nếu biết
chuyện này cô ấy sẽ muốn Meg ở lại đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.